Thứ Sáu, 12 tháng 6, 2020

THƠ BẠN THƠ 10 15. Thơ VŨ XUÂN CHINH


THƠ BẠN THƠ 10
15. Thơ VŨ XUÂN CHINH

TRONG CHIỀU NẮNG RA ĐI

Anh đã bao nhiêu lần bỏ lỡ hoàng hôn

Lặng bơi qua sông vớt tia nắng cuối
Cứ tưởng mình tồn tại
Hóa ra là đá cuội
lăn lóc ở ven đường
Đón em về sau khoảng khắc nhá nhem
Hỏi anh một điều không tưởng
Nhỡ mai mặt trời không mọc thì sao ?
Ừ !
Nhỡ mai mặt trời không mọc
Ta sẽ chưa kịp làm khổ nhau
Em sẽ không kịp khóc
Anh cũng chưa kịp buồn
Nếu mai này mặt trời bỏ đi luôn
Chắc chắn chúng ta đều phải trả giá
Cho niềm hoan lạc cuối cùng
Anh cứ ngồi chờ như thằng ngốc

Bên bờ sông vĩnh cửu
Chẳng vớt được giọt nắng nào trong vốc tay chai
Bởi đôi khi
Người ta thích thử làm điều ngu dại một lần
Nên em yêu
Đừng bắt anh phải tiếc
Về một điều gì
Trong chiều ra đi của nắng
Ai lại lang thang dưới ngày ẩm ướt
đam mê cuộc tình bạc nhược
Cớ sao ta bõ phí một vòng tay ấm
Em cần gì phải vội
Để sớm mai mặt trời vẫn mọc
Sớm mai hoa vẫn nở
Và chúng mình vẫn nhớ
Về tất cả mọi điều không thể nào quên
Nắng sẽ còn rơi trên tóc em
Cây sẽ còn xanh lá mới
Anh xin em đừng hỏi
Nhỡ mai mặt trời không mọc thì sao
Chúng mình chỉ cần hỏi nhau
Một điều duy nhất
Là ta thương nhau đã thật 
hay chưa ?
Mai vẫn nắng
và 
Mai vẫn mưa .


ĐÊM THỨC CÙNG NGỌC LAN

Anh đã thức bao nhiêu đêm trắng
Trong đời mình
Nhưng chưa bao giờ
Thấy đêm dài vậy
Như đêm nay
Đêm cuối cùng để mai chia tay
Đáng lẽ
Phải nói nhiều hơn nữa
Nhưng sao mình chỉ nhìn nhau
Để đôi mắt sâu
Nói hộ điều muốn nói
Đêm
Nghe
Tình yêu
trăn trối
Buồn như ai sang sông

Thơ Vũ Xuân Chinh/ Nguyễn An Bình đọc chọn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét