Thứ Ba, 6 tháng 2, 2018

KINH THANH CỔ TÍCH thơ NGUYỄNNGUYÊNBẢY Thơ. Mười lăm khúc / 6-10/ CONTHUYỂNTRƯƠNGCHI



KINH THANH CỔ TÍCH thơ

NGUYỄNNGUYÊN
BẢY
Thơ. Mười lăm khúc / 6-10/ 
CONTHUYỂNTRƯƠNGCHI



6.
THƯ TÌNH ĐẦU ĐỜI

Tình yêu gọi dòng sông xuôi về biển

Chim đầy vườn ríu rít gọi mai lên 
Mỗi bông hồng chợt hiện một nàng tiên 
Em đã đến để lòng anh thương nhớ

Yêu nhau rồi mở cửa lòng tự thú 
Trái tim yêu nhịp đập rất thật thà 
Khi lòng em đã nghe tiếng tình ca
Cũng là lúc mắt em nhìn mắc cỡ

Ôi diệu kỳ là phút giây gặp gỡ 
Anh bỗng thấy mình trong mắt em
Có phải tình yêu làm em đẹp lên?
Trong mắt anh em bỗng cười e thẹn

Anh đâu phải lâu đài trên cát biển
Nước triều lên sẽ cuốn nát tơi bời
Anh đến với em da thịt của đời
Mắt tin yêu và nụ cười sự sống

Anh đã bỏ qua bao nhiêu hình bóng 

Dẫu là hoa chói rạng cả khu vườn
Em so với ai đều rất bình thường
Nhưng với anh em là người đẹp nhất 

Như họa sĩ trong tay đầy mầu sắc
Anh vẽ tình bằng những sắc mầu riêng
Nghe trái tim thủ thỉ gọi tên em
Đường hạnh phúc hai chiều ta gặp mặt

Anh muốn nói về tình yêu thứ nhất
Lại nói về sự nghiệp anh đang theo
Như chim trong bão táp vẫn ca reo
Từ trời khổ bay sang trời hạnh phúc

Em hãy nắm tay ta cùng bước
Cho đến ngày về với nắng với mây
Anh vẫn chẳng quên lời nói hôm nay 
Anh yêu em và được em đáp lại


7.

MÙA YÊU

.
Mùa yêu rồi đó hỡi em
Trăng rằm đổ xuống một thềm hương hoa
Tay Trăng cởi áo tình ra
Tung vào gió tiếng ngân nga trầu mời
Mùa yêu rồi đó mình ơi
Mỗi người chỉ có một thời thần tiên
Lòng anh đầy ắp hình em
Để khi gian khó hiện lên môi cười
Còn em chỉ một anh thôi
Trong thương nhớ cất thành lời hát ru
Âm Dương tình ngỡ trong mơ
Mùa yêu chẳng có bến bờ thời gian
Tiệc rằm rồi cũng phải tàn
Nhanh nhanh em kẻo huy hoàng đang trôi.


8.
CẦU GIÓ


Gió vẫn gió nhưng gió thời đó
Hình như rất thơm
Gió ngồi thảm cỏ
Mải mê gió vẽ sông Hồng
Sông thật quen mà bến thì lạ lắm
Giăng kín thuyền tre bè nứa
Hiện lên một cánh thuyền rồng
Vua men sông ngắm đất
Đêm nằm mộng thấy rồng bay

Gió vẫn gió nhưng gió ngày đó
Hình như giữa hạ
Sợ mồ hôi mặn cỏ
Gió đứng một chân
Gió vẽ
Khúc sông xưa gió vẽ cây cầu
Cầu thật lạ mà người thì quen lắm
Nội mặc áo the
Ngoại khoe yếm thắm
Ngựa xe ríu rít qua cầu..

Gió trao cho đám trẻ cây cầu
Đám trẻ khiêng cầu
Vắt ngang sông gió
Đám trẻ lớn lên
Rồi già thành gió
Đám trẻ khác lại sinh ra
Lại già thành gió
Rồi lại sinh ra
Sinh ra trẻ vớt củi rều
Củi rều nhóm lửa
Bếp lửa lùi khoai
Bếp lửa mài gươm đọc sách
Bếp lửa giao duyên
Giao duyên lời thề non nước
Tượng hình con gái con trai
Tượng hình dòng sông đầy gió
Trên sông có cây cầu gió vẽ
Quê hương còn đó gió về

Gió về gặp bến sông xưa
Nước vẫn nước
Nhưng nước thời đó
Biết giờ chảy ở nơi nao
Sông vẫn sông
Nhưng sông ngày đó
Người vớt củi rều nay đâu
Gió choàng tay ôm cầu
  Ôm bao nhiêu đời gió
Cầu gió mưa xuân..


9.

CHÙA MỘT CỘT


Phật
Tọa tòa sen
Cứu khổ cứu nạn Bồ Tát
Trồng căn phước
Thoát trầm luân
Người chín kiếp
Gieo
Hạt
Ước
Bờ Giác cho về ngưỡng vọng tòa sen


Thân xác một đời mang mang bề khổ
Ngụp
Lặn
Bơi
Thụ hưởng hành
Thức sắc sắc
Không không đời
Tọa tòa sen Phật bà khóc
Lần tràng hạt
Phật

10. HUYỆT LỬA

Người sang biên tái gạt nước mắt
Bước vào cõi chết âm u
Người trông theo khóc ngã
Khóc mãi nước mắt hóa đá
Thành hòn bái vọng Phi Khanh
Vọng thế cha đi sao đành
Giận dữ ngoái lại
Trời chiều gió sấm chuyển rung
Lửa kêu tên Nguyễn Trãi

Sợ nước mắt thành Giang Hà Thủy
Dập tắt lửa hận thù
Huyệt thổ người chôn nước mắt
Sá cầy lật mở binh thư
Người cấy lửa vào lúa
Người chép lửa vào thơ
Người mài lửa vào gươm đại định
Người hịch lửa thành gió có cánh
Mây trời vần vũ Thăng Long
Tích Lịch Hỏa toàn thân Nguyễn Trãi..

/ Mời đọc tiếp: 11-15/
Kinh Thành Cổ Tích
VANDANBNN
 



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét