Thứ Tư, 16 tháng 7, 2014

Chỉ là CHÉP CHỚP xa quê../6/ NGUYỄN NGUYÊN BẢY


Chỉ là CHÉP CHỚP xa quê../6/
NGUYỄN NGUYÊN BẢY

Everett, trưa 15/7/14
NNB: Bạn thơ anh trai, NK, gửi bài kèm lời hướng dẫn đăng bài, còn dặn cố đăng, đăng nhiều kỳ, dưới nhiều thức hình dạng vẻ, sạch, đẹp, bắt mắt, sao cho bài viết đến được với càng nhiều bạn đọc càng hân hoan, đặc biệt bạn đọc cao tuổi, ý rằng tuổi lứa chúng tôi, đều đã sáu, bảy, tám chục ngoài..Cũng may, bài viết của tác già (khuyết danh?) cũng hay hay, dễ thương, trải nghiệm không quá độc đáo, nhưng chân tình và nội hàm kinh nghiệm sống nhiều chia sẻ vô tư, đáng nghe theo..Dưới bài đăng NNB có nêm gia vị. Mời đọc.

KINH NGHIỆM SỐNG

Tuy trong rừng có nhiều cây đại thọ cả ngàn năm, nhưng người sống thọ đến 100 tuổi không nhiều. Bạn thọ lắm cũng chỉ sống đến 100 tuổi (tỉ lệ 1 trên 100.000 người).
Nếu bạn sống đến 70 tuổi, bạn sẽ còn 30 năm.(1)
Nếu bạn thọ 80 tuổi, bạn chỉ còn 20 năm. Vì lẽ bạn không còn bao nhiêu năm để sống và bạn không thể mang theo các đồ vật bạn có, bạn đừng có tiết kiệm quá mức.
Trên 50t mừng từng năm, qua 60t mong hàng tháng, tới 70t đếm mỗi tuần, đến 80t đợi vài ngày, được 90t ...ngơ ngác một mình với giờ phút dài thăm thẳm ! 
Bạn nên tiêu những món cần tiêu, thưởng thức những gì nên thưởng thức, tặng cho thiên hạ những gì bạn có thể cho, nhưng đừng để lại tất cả cho con cháu. Bạn chẳng hề muốn chúng trở nên những kẻ ăn bám.(2)
Đừng lo lắng về những gì sẽ xảy ra sau khi bạn ra đi, vì khi bạn đã trở về với cát bụi, bạn sẽ chẳng bị ảnh hưởng bởi lời khen hay tiếng chê bai nữa đâu. (3)
Đừng lo lắng nhiều qúa về con cái vì con cái có phần số của chúng và chúng sẽ tự tìm cách sống riêng. Đừng trở thành kẻ nô lệ của chúng.
Đừng mong chờ nhiều ở con cái. Con biết lo cho cha mẹ, dù có lòng vẫn quá bận rộn vì công ăn việc làm và các ràng buộc khác nên không thể giúp gì bạn.
Các con vô tình thì có thể sẽ tranh dành của cải của bạn ngay khi bạn còn sống, và còn muốn bạn chóng chết để chúng có thể thừa hưởng các bất động sản của bạn.(4)

Các con của bạn cho rằng chuyện chúng thừa hưởng tài sản của bạn là chuyện dĩ nhiên nhưng bạn không thể đòi dự phần vào tiền bạc của chúng.(5)

Với những người thuộc lứa tuổi 60 như bạn, đừng đánh đổi sức khoẻ với tài lực nữa. Bởi vì tiền bạc có thể không mua được sức khoẻ. Khi nào thì bạn thôi làm tiền? và có bao nhiêu tiền là đủ (tiền muôn, tiền triệu hay mấy chục triệu)?
Dù bạn có cả ngàn mẫu ruộng tốt, bạn cũng chỉ ăn khoảng 3 lon gạo mỗi ngày; dù bạn có cả ngàn dinh thự, bạn cũng chỉ cần một chỗ rộng 8 mét vuông để ngủ nghỉ ban đêm.
Vậy chừng nào bạn có đủ thức ăn và có đủ tiền tiêu là tốt rồi. Nên bạn hãy sống cho vui vẻ. Mỗi gia đình đều có chuyện buồn phiền riêng.
Đừng so sánh với người khác về danh vọng và địa vị trong xã hội và con ai thành đạt hơn, nhưng bạn hãy so sánh về hạnh phúc, sức khỏe và tuổi thọ... Đừng lo nghĩ về những chuyện mà bạn không thể thay đổi vì chẳng được gì, mà lại còn làm hại cho sức khỏe bạn...
Bạn phải tạo ra sự an lạc và tìm được niềm hạnh phúc của chính mình. Miễn là bạn phấn chấn, nghĩ toàn chuyện vui và làm những việc bạn muốn mỗi ngày một cách thích thú thì bạn thật đã sống hạnh phúc từng ngày.
Một ngày qua là một ngày bạn mất đi, nhưng một ngày trôi qua trong hạnh phúc là một ngày bạn "được".
Khi bạn vui thì bệnh tật sẽ lành; khi bạn hạnh phúc thì bệnh sẽ chóng hết. Khi bạn vui và hạnh phúc thì bệnh sẽ chẳng đến bao giờ.(6)
Với tính khí vui vẻ, với thể thao thể dục thích đáng, thừơng xuyên ra ánh sáng mặt trời, thay đổi thực phẩm đa dạng, uống một thuốc bổ vừa phải, hy vọng rằng bạn sẽ sống thêm 20 hay 30 năm tràn trề sức khỏe.
Và nhất là biết trân qúy những điều tốt đẹp quanh mình và còn BẠN BÈ .nữa.. họ đều làm cho bạn cảm thấy trẻ trung và có người cần đến mình... không có họ chắc chắn bạn sẽ cảm thấy lạc lõng, bơ vơ.!!!

NNB, bài kinh nghiệm của một cá nhân, không thể coi là tiêu chuẩn kinh nghiệm cho tất cả. Bình chú này chỉ ý nghĩa gia vị.

(1) Ứng tuổi và cảnh sống của người chép chớp bài này.

(2) Ta có thành kẻ ăn bám với số của cải ( thực chẳng bao nhiều) của cha mẹ để lại ?
(3) Ta không bị ảnh hưởng, là nói thân xác, nhưng hồn còn, con cháu còn, khi sống tạo ác, tạo nhục thành bia đá, liệu con cháu bao đời rửa sạch?
(4) Chúng ta có bất hiếu với mẹ cha không nhỉ? Ta không thì sao các con ta lại bất hiếu với ta? Lạy Trời, đọc lời kinh nghiệm này nghe tồi tội cho hoàn cảnh người viết (chăng) ?
(5) Nước mắt có khi nào chảy ngược ? Cớ chi không vui khi con cái xin thừa hưởng gia tài cha mẹ và cớ chi lại buồn khi con cái không chia gia tài của chúng cho cha mẹ mang về âm phủ xài chơi!
(6) Không chuẩn à nhe!

Chỉ là CHÉP CHỚP xa quê../6/
NGUYỄN NGUYÊN BẢY



Những căn nhà vườn đang xây cất tại Everett/ Seattle

ĐẶC ĐIỂM CỦA PHONG THỦY NHÀ Ở MỸ

Ở đâu cũng vậy, khí hậu và môi trường là đối tượng tượng thích của căn nhà cư ngụ. Trong đoạn chép/chớp này Những căn nhà ở tại Everett/Seatle xin coi là ví dẫn cụ thể, tượng trưng cho nhà ở Mỹ, để tránh mọi ngộ nhận và lầm lẫn sai lạc. Và cũng chỉ xin nói vế căn nhà ở độc lập, nguyên căn/ Các dạng loại nhà liên kế, biệt thự song lập, nhà cao ốc, chung cư, nhà kinh doanh thương mại, nhà văn phòng, nhà chợ, trường học..sẽ nói dịp khác, khi có điều kiện.

+ Loại Nhà vườn (Biệt thự nhỏ, có sân vườn)/ Nhà độc lập tứ phía, thường được xây cất trên một khuôn viên đất từ 200-300m2. Chữ nhà và chữ vườn được coi trọng ngang nhau, vẻ hơi nghiêng về chữ vườn. Người chủ cư ngụ thậm chí yêu thích vườn hơn bản thân căn nhà, phô khoe và tự hãnh vườn với bên ngoài hơn là phô khoe căn nhà và nội thất. Chữ vườn không tách rời chữ sân. Tiền tước luôn là sân vườn. Vườn trước của căn nhà cư ngụ thường không quá rộng, tuy nhiên hợp với không gian công cộng trước mặt, nên khối thành một sân tiền rộng thoáng, đủ chỗ cho cùng lúc năm, bảy đến hàng chục xe ô tô của gia chủ và khách bằng hữu mỗi tiệc weekend. Sân vườn hai bên hông nhà ( Tả Long/ Hữu Hổ), rộng khoảng 1-1,2m, ít nhất cũng là hai lối đi, nhiều nhà rộng tới 3-4 m2, xử lý vườn dẫn tuyệt đẹp. Sân sau, thường rộng hơn (kích thước sở hữu) so với sân trước. Vườn tứ phía, tùy thích muốn của gia chủ, nhưng nói chung cỏ hoa, ngoại thất chịu mưa nắng: mái che, chòi mát, ghế, võng, bàn trà, lò nướng..là những vật dụng mang ý nghĩ dụng và trang trí thẩm mỹ. Đặc biệt, những chiếc lò nướng (tân hay cổ) tuyệt đối không thể thiếu trong sân vườn của mỗi căn nhà cư ngụ.
+ Tập quán thông thường của người Mỹ là cư ngụ trong một căn nhà đủ ở. Không thiếu ( thiếu chút coi là không thiếu), nhưng nhất định không dư/ thừa. Vì thế, về căn bản, những căn nhà cư ngụ của người Mỹ không phạm phong thủy Ngũ Hư ( dư/ thừa không gian không có hơi người). Vì thế, phòng ốc trong căn nhà cư ngụ được tính cụ thể cho số người thực sự cư ngụ. Ví dụ: Căn nhà cho hai vợ chồng, ba người con, một trai, hai bé gái, đều dưới 18 tuổi/ Thì căn ngụ một trệt/ một lầu, thường gồm: Không gian trệt: Môn tiền + lối vào nhà/ Môn gara ô tô + lối lên nhà. Không gian chính của trệt: Phòng khách chung/ Phòng bếp và ăn và 1/2 phòng WC dụng cho tất cả. Không gian lầu 1: 3 phòng ngủ, một phòng ngủ lớn cho vợ chồng + WC riêng, một phòng ngủ nhỏ cho con trai lớn và 1 phòng ngủ khác cho hai bé gái. Phòng học hoặc sinh hoạt chung trên lầu. Và 1 phòng WC đầy đủ dụng chung. 
+ Do điều kiện khí hậu và môi trường, căn nhà cư ngụ ở Mỹ, căn bản theo tập quán truyền thống:
- Nhà thấp/ Cửa hẹp - Khác với truyền thống bên Ta: Nhà cao/ Cửa rộng. Nhà thấp/ Cửa hẹp ý nghĩa tiết chế khí hậu/thời tiết băng giá bốn mùa ( Bên Mỹ nhiều vùng miền có ngày bốn mùa, Seattle cuối thu đã là ngày bốn mùa).
- Vật liệu xây cất nhà là gỗ và các vật liệu liên quan cũng mục đích tượng thích thời tiết/khí hậu), Vật liệu kính được dung gần như tứ phía tường bao, mục đích tiếp nhận tối đa có thể ánh sáng/ nắng trời.

/ Còn tiếp/

Chỉ là CHÉP CHỚP xa quê../6/
NGUYỄN NGUYÊN BẢY




Thơ NGUYỄN NGUYÊN BẢY

DẠI HOA (*) Ở SEATTLE


Năm rồi, ở Saettle đã viết:

Mưa nơi nao chẳng giống nơi nào..
Năm nay, Everett viết thêm:
Hoa nơi nao cũng nơi nào dại hoa..

Mùa này Hạ đang sang Thu
Quê nhà dại phượng đỏ nhừ mùa thi
Dại gạo đem gạo cất đi
Dành cho cò vạc đỡ khi đói lòng
Bể đời đã bão còn giông
Dại sen hương mỏng ướp cong vị trà..

Everett.. Hạ cũng sang Thu
Đất xanh sông trắng đôi bờ dại lau
Lạ lùng hoa cỏ muôn mầu
Dại hoa khắp giỏ phố lầu buông treo
Ai bảo Seattle không còn khổ nghèo?
Khổ nghèo gì cũng mỹ miều dại hoa..

Năm rồi, Seattle, tặng tình cơn mưa
Tình thẹn thùng thả hương mưa về trời
Năm nay, Everett tặng tình ôm hoa dại hoa
Tình cười, dại hoa khóc
Tình khóc, dại hoa cười
Thương hoa quê cũng một đời dại hoa..

(*) Dại hoa: dại vì không biết tên hoa
Everett, 10.7.14

Thơ Nguyễn Nguyên Bảy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét