Thứ Năm, 12 tháng 10, 2017

THƠ BẠN THƠ, 7 THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI / Thơ Phan Lạc Nhân


THƠ BẠN THƠ
THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI
/40 tác giả xếp theo ABC/
/1. Phan Bá Ất/ 2. Nguyễn Bàng/ 3. Tuyết Băng/ 4. Nguyễn An Bình/ 5. Bảo Bình/ 6. Triều Châu/ 7. Đồng Thị Chúc/ 8. Trần Văn Cường/ 9. Thanh Duy/ 10. Nguyễn Ngọc Đặng/ 11. Dương Xuân Định/ 12. Lê Đức Đồng/ 13. Nguyễn Thị Thu Hà/ 14. Lưu Trọng Hải/ 15. Nhật Hồng/ 16. Trần Thị Ngọc Hồng/ 17. Trần Ngọc Hường/ 18. Vũ Thạch Long/ 19. Nguyễn Đăng Luận/ 20 Lê Mai/ 21. Trần Nhã My/ 22. Vũ Hoàng Nam/ 23. Khổng Vĩnh Nguyên/ 24. Thy Nguyên/ 25. Minh Nguyệt/ 26. Nguyễn Hữu Nhân/ 27. Phan Lạc Nhân/ 28. Trương Kỉnh Nhơn/ 29. Vũ Thụy Nhung/ 30. Dương Thành Phát/ 31. Mai Phong/ 32. Nguyễn Hữu Phú/ 33. Thạch Sene/ 34. Bùi Thị Sơn/ 35. Nguyễn Văn Tài/ 36. Trần Minh Tạo/ 37. Hoàng Anh Tâm/ 38. Trần Tâm/ 39. Nguyễn Duy Tẩm/ 40. Nghiêm Quốc Thanh/ 41. Hoài Huyền Thanh/ 42. Nguyễn Anh Thuấn/ 43. Trần Văn Thuyên/ 44. Nguyễn Ngọc Thúy/ 45. Ngọc Tình/ 46. Nguyễn Thanh Toàn/ 47. Quách Thanh Toàn/ 48. Lê Nhật Triết/ 49. Trần Trung/ 50. Trần Thanh Tuấn/ 51. Vũ Tuấn/ 52. Nguyễn Thanh Tuyền/ 53. Nguyễn Tuyển/ 54. Nguyễn Ngọc Tuyết/ 55. Đàm Chu Văn/ 56. Huỳnh Thị Ngọc Yến.



27. Thơ PHAN LẠC NHÂN

XUÂN PHAI

Xuân phai ư? Em buồn làm chi!
Mùa đã Giêng, Hai tình còn lẳng.
Tạ ơn trời còn cho giọt ấm,
Ta còn nhau đang thì Thu Đông.

Xuân phai ư? Từng phai trăm năm
Lạ lẫm chi, xoay vần ngày tháng,
Đời đẹp dưới mắt em lãng mạn
Mở lòng ra xuân lắm diệu kỳ.

Xuân phai! Nên chăng buồn đôi khi?
Mai đào tàn, hạ bừng sắc phượng,
Thử sống đi như người rộng lượng
Mở lòng ra, mở cả xuân thì.

Xuân phai ư? Em buồn làm chi!
Đời dẫu suối khe cùng mộng sự
Ủ dùm anh hương yêu mùa cũ
Cho tình phiêu còn chốn quay về.

25.3.2013*


CHẲNG CŨNG SƯỚNG SAO?


Tỉa tót cội mai tuỳ theo sở thích,

Ư ử độc ngâm câu thơ quên biệt,
Buông thả phù trầm, chì chiết
Chẳng cũng sướng sao?
Bước vô nhà nghe tiếng trách yêu,
Vẫn giọng tình nhân ba mươi năm trước,
Bỗng thấy mình giàu thiệt!
Chẳng cũng sướng sao?
Văng vẵng ngoài sân thảm giọng ai cầu
Dốc trăm bạc đem cho người khổ lạ,
Lộn túi, rỗng rang hể hả.
Chẳng cũng sướng sao?
Trưa hè bừng giấc, ríu rít sẻ reo
Ngoảnh thấy phong lan mãn khai đang độ,
Giàu có, nợ nần, sạch sổ.
Chẳng cũng sướng sao?
Nhấp chén rượu suông, hứng giọt nắng chiều
Nhớ thuở sông hồ tửu hào thịnh soạn
Đã trải ngọt, bùi, cay, đắng!
Chẳng cũng sướng sao?
Đêm nằm chung giường, nịnh vợ mấy câu
Ngắm nụ cười xưa nhiều năm mơ ước.
Thấu đáo nghĩa tình là một
Chẳng cũng sướng sao?


GỬI VÀ GIỮ

Gởi lại em mấy món trang hoàng,

Ví dụ như: Cấp bằng, địa vị.
Những thứ, theo anh, khả dĩ
Làm cho ta luôn thấy nhọc nhằn.

Gởi lại em mấy món trang hoàng,

Ví dụ như: Bạc tiền, danh vọng.
Những thứ, theo anh, dễ hỏng
Làm cho ta thường trực muộn phiền.

Gởi lại em mấy món trang hoàng

Ví dụ như: Nhân danh, phong cách
Những thứ, theo anh, không thật
Chỉ khiến ta vờ vịt, vong thân.

Giữ lại đây chút ít cho mình
Đại khái như : Yêu thương, san sẻ
Những thứ, theo anh, có thể
Cho ta vui mỗi chặng hành trình.

Giữ lại đây chút ít cho mình

Đại khái như: Ái từ, trắc ẩn
Những thứ, theo anh thể nhận
Cho niềm vui đến cuối hành trình.

 13.3.2012.


Thơ Phan Lạc Nhân/ Trúc Linh Lan đọc chọn

/ Mời đọc tiếp, thơ Trương Kỉnh Nhơn/

THƠ BẠN THƠ 7
THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯỢNG THỜI

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét