Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2018

THƠ BẠN THƠ, 8 Nxb HỘI NHÀ VĂN/ B. THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI / 73-74/ Vần tên theo ABC

NHIỀU TÁC GIẢ
Chủ biên
: Lý Phương Liên - Nguyễn Nguyên Bảy 
THƠ BẠN THƠ, 8 
Nxb HỘI NHÀ VĂN
B. THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI / 73-74/ 
Vần tên theo ABC
1. Nguyễn Thị Lan Anh, 2. Phan Thị Vàng Anh, 3. Quách Lan Anh, 4. Tú Anh, 5. Trương Lan Anh, 6. Thuận Ánh, 7. Tố Thư Nguyễn Thị Ngọc Ánh, 8. Lê Ân, 9. Nguyễn Đình Ất, 10. Tùng Bách. 11. Lê Đình Bằng, 12. Trần Bình. 13. Khaly Chàm, 14. Phan Minh Châu, 15. Trúc Chi, 16. Nguyễn Ngọc Chiến, 17. Nhât Chiêu. 18. Phạm Trung Dũng, 19. Trần Anh Dũng, 20. Đào An Duyên, 21. Diên Hồng Dương, 22. Hoàng Điệp, 23. Huỳnh Gia, 24. La Mai Thi Gia, 25. Kiều Giang, 26. Trần Vạn Giã. 27. Lê Hải, 28. Mai Hoàng Hanh, 29. Võ Văn Hoa, 30. Lê Huy Hoàng, 31. Hạ Quốc Huy, 32. Phạm Khang, 33. Thiếu Khanh, 34. Trần Quang Khanh, 35.Nguyễn Khắc Khoa,
36. Duy Khoát, 37. Vũ Thị Khương. 38. Mã Lam, 39. Mai Lan, 40. Phạm Phương Lan, 41. Đinh Lăng, 42. Châu Thị Cẩm Liên, 43. Mai Linh, 44. Tuyền Linh, 45. Trần Đức Lộc, 46. Trần Văn Lợi, 47. Võ Văn Luyến. 48. Văn Nguyên Lương. 49. Lữ Thị Mai, 50. Chu Vương Miện, 51. Hải Minh, 52. Trần Ngọc Mỹ. 53. Phan Nam, 54. Lê Văn Ngăn, 55. Lê Nghị, 56. Nguyễn Trung Nguyên, 57. Ngô Nguyễn, 58. Vũ Đình Ninh. 59. Phan Phú (NP phan), 60. Nguyễn Minh Phúc, 61. Đào Phụng, 62. Võ Thị Kim Phượng, 63. Đào Thái Sơn, 64. Trịnh Thanh Sơn.  65. Nguyễn Thị Liên Tâm, 66. Trúc Thanh Tâm, 67. Huy Tập, 68.Vũ Miên Thảo, 69. Thạch Thảo, 70. Ngưng Thu, 71. Vĩnh Thuyên, 72. Châu Hồng Thủy, 73. Lê Vị Thủy, 74. Phan Hoài Thương, 75. Nguyễn Đình Tiên, 76. Trần Đức Tín, 77.Trần Quốc Toàn, 78. Hoàng Anh Tuấn, 79. Trầm Thanh Tuấn,
80. Võ Thị Thu Trang, 81. Xuân Trà, 82.  Trần Duy Trung, 83. Mai Tuyết,
84. Nguyễn Tường Văn, 85. Trần Hoàng Vy, 86. Đặng Xuân Xuyến. 


73. Thơ LÊ VI THỦY

KHÚC MƯA
               
Tây Nguyên mưa
những vạt cỏ xuân thì
hạt giống chồi lên sau sự lụi tàn mùa trước
đất đỏ
thiêng liêng
nơi
người Bana, Jrai, Xê đăng
từng ngã xuống
mang theo thanh xuân và khát vọng
 
Giang đôi tay
đứng trước núi sông đầy
hơn năm mươi năm đi qua
những chiến thắng ĐăcPơ, Pleme, Đắc Tô - Tân Cảnh
đã ghi dấu muôn người anh hùng
xả thân trong mưa bom lửa đạn
họ đã sống
họ đã chiến đấu

họ đã cho đi tất cả
chỉ nhận lại một nụ cười…
 
Ngày mai
khi bình minh bật sáng
những khuôn cười rạng rỡ
reo vang
tiếng cồng tiếng chiêng
ru linh hồn trở về với đất mẹ
bazan màu mỡ
tỏa mùa mới bội thu
phía ngày mai tươi sáng.


THÀNH PHỐ CỦA NHỮNG ĐỨA TRẺ ĐI LẠC

Thành phố của những đứa trẻ
đi lạc
trên cái đũng quần rách nát
nhuộm ước mơ những ngọn đồi không cỏ
gắt nắng
con sẻ nâu trơ mắt đi tìm
dòng suối
chỉ còn là bệt bùn nhão đọng trong đáy chai thủy tinh
đứa trẻ giật mình giữa bãi sâu hun hút
gõ vào gió những hoang hoải mùa hè

những chiếc bì ni lông chưa phân hủy
giữa cơn khát mùa hạ

phố xao xác những cái ôm bỏng rát
trực tràn sợi khói hữu hình
những đứa trẻ đi lạc
mơ giấc mơ thành phố
những đứa trẻ thành phố
mơ giấc mơ đi lạc
những đứa trẻ miết mình thành công cụ
với đôi mắt ô vuông màn hình to nhỏ
cây bút luyện chữ khô mực để quên trên bệ cửa
xoáy vào đêm đông những lạnh lùng
những đứa trẻ đi lạc
vào tương lai của những bức tường bê tông xám xịt
ống khói công nghiệp đêm bao phủ ngày
nụ cười đọng trên môi xã giao
những ước mơ đi lạc
giữa một thành phố đi lạc
nhưng nhức.
Thơ Lê Vi Thủy/ Nguyễn Văn Hòa đọc chọn


74. Thơ PHAN HOÀI THƯƠNG

LỜI RU CỦA NGƯỜI ĐÀN BÀ

Con cò tha lời ru
người đàn bà
Sang cánh đồng non tơ thời con gái
Lời hứa hẹn vùi phèn lừng nắng cháy
Còn nhớ không
ngày tháng đã rêu phong?
Con cò tha lời ru
người qua sông
Man mác buồn cả
hoàng hôn thi tứ
Con cá quẫy tìm
nhân tình ủ rũ
Vật vờ hoa òa vỡ
một khoảng không.

Con cò tha lời ru
qua trăm năm
Thành câu ca dao xót
tình mặn đắng
Anh có nghe
đôi sáo chiều đập cánh
Về mà ai khóa trái cửa lòng anh?


BA TÔI NGƯỜI THỢ MỘC

Ba tôi chơi với gỗ, với đục, với cưa...
Chơi với thước, tấc, phân, li... chính xác
Mắt ông mờ nhưng ý tưởng luôn vụt sáng
Mảnh gỗ vô tri thoắt hóa phần hồn.

Chiếc bàu tay tài nghệ hơn trò photoshop
Vi diệu hơn mọi phần mềm chỉnh sửa
Gột những xù xì áp đặt vân sớ
 Cuộn dăm cong queo xoắn cả một đời thừa

Tôi quen mùi của gỗ trầm nắng trầm mưa
Thoát ra từ thớ thịt của vạn ngày câm lặng
Tôi nghe dòng mồ hôi đuổi nhau chảy mặn
Tràn ra từ nỗi lo cơm áo ba tôi!

Rồi mảnh ván ghép thành hình khối
Đương nhiên là theo "niêm luật" cuộc chơi
Ông không dạy tôi một chữ lấy làm nghề
Chẳng đóng đinh nên hồn thơ cứ loãng tan vào mây khói

Những con chữ quên ghìm cương, cơi nới
Tạc nên hình dong
Tôi muốn cố định tôi
Bằng mảnh ghép riêng mình!


GIÁ NHƯ

Giá như không có mùa hè
Thơ anh thoát kiếp con ve ru buồn
Giá tóc đừng có thõng buông
Cho anh chẳng nhớ chẳng vương bóng hình

Giá anh hóa được bướm xinh
Đậu vào em những điêu linh phận người
Giá em cứ gật đầu cười
Thì nay mây chẳng cuộn đời anh theo

Lời rằng... giờ đã mốc meo
Còn ta mảnh vỡ trăng treo đại ngàn
Thác ơi đổ hết bẽ bàng
Vùi tim héo những đa mang cuộc trần

Trả mây về gió thanh tân
Trả em về với... phi tần của thơ
Ta trả ta với thực - hư!

Thơ Phan Hoài Thương/ Tác giả gửi bài.

Mời đọc tiếp Thơ Người Thơ Dương Thời 75-76/
VANDANBNN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét