Thơ NGUYỄN NGUYÊN BẢY
99 KHÚC TẶNG LIÊN
NXB VĂN HỌC
THỨ TỰ: 050. Cát trắng nhấp nhô/
051. Qua sông Hiền Lương/ 052. Diều Hồn
050. CÁT TRẮNG NHẤP NHÔ
Nói lời yêu anh
Chính là em đấy
Em nghèo năm chị em côi
Nói lời yêu chúng ta
Chính là những vùng quê cỗi cằn này đấy
Cát trắng nhấp nhô nhấp nhô cát trắng
Mấy chục năm bom đạn xới đào
Anh đã đáp lời em
Chẳng một ngại ngần
Hội cưới
Chúng mình sinh nở một con trai
Nước mắt mồ hôi hạnh phúc
Anh bỗng gặp bóng hình em
Trong nhạt nhòa những làng quê trước mặt
Miền Trung dài cát trắng nhấp nhô…
Nhật ký xuân 1975
051. QUA SÔNG HIỀN LƯƠNG
Bỗng thương mình quá em ơi
Nghe sông thảng gọi mà bồi hồi em
Sông Hồng sóng vỗ lửa thiêng
Một con đò đắm mẹ mềm cỏ trôi
Sông Thầy nước chảy lưng vơi
Chiều đông sơ tán em ngồi mong anh
Cảnh nghèo rau gạo chạy quanh
Sông Ngân xa ngái treo thành sông mơ..
Hiền Lương chưa tới bao giờ
Bảo mắt sao dám hững hờ nhìn sông
Vun vui nhặt sóng tủi mừng
Sóng nhòa vào mắt xin đừng ràn mi
Chân trần khỏa sóng vô vi
Sông ngoan như tuổi dậy thì gặp duyên
Mở ngực đón gió sông lên
Gió đây mặn biển lại thêm ngọt trời
Vục từng gương nước lên soi
Long lanh mắt nắng khóc cười bồ câu
Hỏi đâu ruộng lúa vườn dâu
Sóng lăn tăn đáp một mầu khăn tang
Từ muôn năm vẫn xóm làng
Ni tê đâu cũng họ hàng bà con
Bỗng dưng cầu hóa lưỡi gươm
Chém đôi làng xóm chia phương mặt trời
Sông Hồng xác mẹ giạt trôi
Sông ni dìm chết bao người mẹ ta
Con côi đâu chỉ vài ba
Nơi đây bao lứa khóc cha đòi tình
Bấm chân lún cát lội sình
Đi thâu đêm đến bình minh hỏi trời
Cắn răng không tiếng sụt sùi
Thù nuốt vào dạ hờn vùi vào sông
Con ơi sao nước mầu hồng
Cờ sôi như máu vốn không có lời
Xóm làng liền một bờ vui
Ni tê thức một tiếng cười cạn đêm
Gà ran ran gáy lạ quen
Mộng du anh nắm tay em qua cầu…
Nhật ký xuân 1975
052. DIỀU HỒN
Chia ly chiều nay anh thả diều hồn
Bay vào miền háo hức
Chia ly nào chẳng đẫm nước mắt
Lần này nửa phần là nước mắt vui
Anh mang theo phần nước mắt vui
Trùng trùng diều hồn chỉ gió
Quăng oán thù vào kho lịch sử
Bắc cầu nước mắt qua sông Hiền Lương
Em cầm phần nước mắt chứa buồn
Tứa hết ra lau chùi ký ức
Biết sống lại cũng không thể khác
Nên bằng lòng để buồn ở lại hôm qua
Xuân 1975 cứu tất cả chúng ta
Dòng giống lạc hồng và non nước
Em gật đầu ủ cười vào khóc
Nối chỉ gió diều hồn anh bay…
Nhật ký, xuân 1975
Thơ NGUYỄN NGUYÊN BẢY
99 KHÚC TẶNG LIÊN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét