NGUYỄN NGUYÊN BẢY
Thơ Gửi Lưu Trữ Biển
1. THANH MINH
Lạy Mẹ, việc non sông thâm nghiêm vô cùng
Lòng yêu nước già nua e thẹn lời chém gió
Lạy Mẹ, việc xã tắc của muôn dân, trăm họ
Quấy quả Diên Hồng e phạm tội xiềng gông
Lạy Mẹ, con đang quì chịu tội ngoài sân
Tấc đất Mẹ nằm với con là Tổ Quốc
Tấc đất Mẹ nằm với con là xã tắc
Tấc đất Mẹ nằm với con là làng quê
Là thân bằng quyến thuộc
Là bài thơ nhân nghĩa đi về..
Lạy Mẹ, cho tay con thanh minh hoang cỏ ngoài vườn
Cho con chuốt từng mắt gai xương rồng ngũ sắc
Cho con đốt lá thời gian xếp phủ cửa thông thiên
Cho con se nắng se gió thành nhang
Thắp cho mỗi nắng lên, gió lên, Mẹ lại hồn về..
Lạy Mẹ, cho con sang thanh minh nhà bên, nhà bên
Chia nén nhang nắng gió cho anh con tử sĩ
Chia nén nhang nắng gió cho bạn con tử sĩ
Chia nắng gió cho học trò con tử sĩ..
Âm gian ơi, cứ mỗi nắng lên, gió lên lại thức nhé, hồn
Lạy Mẹ về tha tội cho con
Mẹ thanh khí lên đi chân con đã ôm cấm hồn đất
Lời ru Mẹ tôi, lời ru Mẹ tôi
Lạy Mẹ ru con chân cứng, đá mềm
Để chân con trèo được non, lội được bể
Tay con gieo được chữ, miệng con hát được vần
Mắt con nhìn mặt giặc..mắt con không mú hèn..
Lạy Mẹ, con đang quì chịu tội ngoài sân
Xin tha tội cho đứa con thanh minh bất lực
Chỉ còn một lời nguyền gia nua, mở ngực:
Kẻ cướp đất Mẹ nằm, bán đất Mẹ nằm
Phải bước qua xác con!
Sài Gòn, 2014
Bt cho sách Thơ U80 Đứng Ngồi Trước Biển
Thơ Nguyễn Nguyên Bảy / Vandanbnn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét