Thứ Sáu, 13 tháng 12, 2019

Thơ NGUYỄN NGUYÊN BẢY Thủ Thỉ Với Sen Thơm, 1. (Chùm 05 bài)



Thơ NGUYỄN NGUYÊN BẢY
Thủ Thỉ Với Sen Thơm, 1.


1. LỜI TÌNH ĐẦU ĐỜI

Tình yêu gọi dòng sông xuôi về biển
Chim đầy vườn ríu rít gọi mai lên
Mỗi bông hồng chợt hiện một nàng tiên
Em đã đến để lòng anh thương nhớ

Yêu nhau rồi mở cửa lòng tự thú
Trái tim yêu nhịp đập rất thật thà
Khi lòng em đã nghe tiếng tình ca
Cũng là lúc mắt em nhìn mắc cỡ

Ôi diệu kỳ là phút giây gặp gỡ 
Anh bỗng thấy mình trong mắt em
Có phải tình yêu làm em đẹp lên?
Trong mắt anh em bỗng cười e thẹn

Anh đâu phải lâu đài trên cát biển
Nước triều lên sẽ cuốn nát tơi bời
Anh đến với em da thịt của đời
Mắt tin yêu và nụ cười sự sống

Anh đã bỏ qua bao nhiêu hình bóng
Dẫu là hoa chói rạng cả khu vườn

Em đối với ai dù rất bình thường
Nhưng với anh em là người đẹp nhất

Như họa sĩ trong tay đầy mầu sắc
Anh vẽ tình bằng những sắc mầu riêng
Nghe trái tim thủ thỉ gọi tên em
Đường hạnh phúc hai chiều ta gặp mặt

Anh muốn nói về tình yêu thứ nhất
Lại nói về sự nghiệp anh đang theo
Như chim trong bão táp vẫn ca reo
Từ trời khổ bay sang trời hạnh phúc

Em hãy nắm tay anh ta cùng bước
Cho đến ngày về với nắng, với mây
Anh vẫn không quên lời nói hôm nay
Anh yêu em và được em đáp lại..

Hà Nội, 1968.


2. SÔNG TƯƠNG

Gió thổi qua mắt em
Gió mang theo vị mặn
Mắt em nhìn đâu sao lâu chớp thế?
Có phải em dong thuyền ra bể
Lỡ rớt mái chèo trên sông Tương?

Hỏi em anh bỗng nhiên buồn
Chiều nhạt nắng tóc xõa vai nhạt nắng
Sông Tương
Sông Tương ở đâu ?
Mà ai cũng đi qua sông Tương nhỉ
Ai đi qua cũng rớt mái chẻo...


3. MÙA YÊU

Mùa yêu rồi đó hỡi em
Trăng rằm đổ xuống đầy thềm giọt hoa
Tay trăng cởi áo tình ra
Tung vào gió tiếng ngân nga trầu mời
Mùa yêu rồi đó mình ơi
Mỗi người chỉ có một thời thần tiên
Lòng anh đầy ắp hình em
Để klhi gian khó hiện lên môi cười
Còn em chỉ một anh thôi
Trong thương nhớ cất thành lời hát ru
Âm dương tình ngỡ trong mơ
Mùa yêu chẳng có bến bờ thời gian
Tiệc rằm rồi cũng phải tàn
Nhanh nhanh em kẻo huy hoàng đang trôi..


4. MÂY MƯA

Là khi anh nói về em
Bông hoa trước cửa tự nhiên nở bùng
Trên cành một giọt sương rung
Gió nhẹ vô cùng thổi mãi không rơi..
Nghĩa yêu chỉ có vậy thôi
Không in em thử lên trời hỏi xem

Em bay lên hỏi trời
Lời trời: 
Mây mưa là chuyện của người yêu nhau..
Anh tôi nghiệp hạt mưa
Vườn đời vàn muôn hồng tía
Sao mưa sa xuống vườn anh
Cây hoa dại trước thềm

Tự khai thiên lập địa
Cỏ hoa nào không hoa cỏ dại
Không tin anh tìm đất hỏi xem

Anh về cội hỏi đất
Đất bảo khoai lúa không tự nhiên mà có
Giếng nước, bến sống không tự nhiên mà có
Giường chiếu không tự nhiên mà có
Vua chúa trẻ thơ không tự nhiên mà có..

Thế mà chúng mình có nhau
Giọt mây rơi mưa vào lá
Mập mạp mình cây hoa nở
Gió đưa sắc nắng hương tình..


5. BỐN MÙA

Nếu em là hạt mưa xuân
Anh là chồi biếc uống chầm chậm em

Nếu em ngọn gió hè lên
Anh xin là cánh diều êm lưng trời

Nếu em trăng thu chơi vơi
Anh nằm trên cỏ hát cười cùng trăng

Nếu em đơn chiếc mùa đông
Anh là nắng ấm ửng hồng má em

Dù em chỉ muốn là em
Thì anh vẫn cứ là anh bốn mùa..

Thơ Nguyễn Nguyên Bảy/ Thủ Thỉ Với Sen Thơm 1.
Bt cho sách Thơ U80 Đứng Ngồi Trước Biển
VANDANBNN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét