Thứ Năm, 15 tháng 1, 2015

Mời cùng tôn vinh/ Thơ Bạn Thơ 4/ B. THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI/ 76. Nguyễn Đăng Việt 77. Châu La Việt 78. Nguyễn Hồng Vinh 79. Huy Vọng

tho ban tho


NHIỀU TÁC GIẢ

Lý Phương Liên-Nguyễn Nguyên Bảy

(Chủ biên)
THƠ BẠN THƠ.4
Sách dày 320 trang, khổ 20x20, bìa cứng, gồm tập hợp thơ của 10 nhà thơ đã mất và 79 nhà thơ đương thời, do Lý Phương Liên và Nguyễn Nguyên Bảy chủ trương, NXB Hội Nhà Văn ấn hành, lưu chiểu 12.2014
 
C. THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI
76. Nguyễn Đăng Việt
77. Châu La Việt
78. Nguyễn Hồng Vinh
79. Huy Vọng



76. Thơ NGUYỄN ĐĂNG VIỆT

LỜI MỘC LAN


Chập chờn tỉnh, chập chờn mơ

Chập chờn bóng mẹ cha hờ đâu đây.
Chập chờn rễ, chập chờn cây
Đớn đau gió khóc giật ngày lôi đêm.
Đóa trăng vừa nở bên thềm
Đã nhòa trong đục lại đen đúa dìm.
Bơ vơ lạc giữa sân đình
Cánh hoa hiu hắt lục bình chưa hoai.
Mẹ cha rã đám phôi phai
Nắng cuồng đùa cợt củ khoai hà chiều.
Nắng cuồng nhưng nhức bao điều
Tháng hù năm dọa cánh diều tuổi hoa
Không cha, không mẹ, không nhà
Chiếc thân côi cút mưa sa rập rình:
Cha đà lượm ván si hình
Mẹ đà mục ván duyên tình phú ông…
Con giờ đứng ngã ba sông
Tìm người nương bóng giữa dòng xót xa.


NGÀY CON ĐI LÀM DÂU

Tặng 3 con gái Vân An - Nhân ái - Minh Nguyệt

Thế là nhà mẹ vắng tanh

Thế là gái út đã thành chia xa
Thế là con của người ta
Chó bông ngồi nhớ, lọ hoa ai bày?
Giường anh chị, giường em đây
Giường không hơi ấm, giường ngây ngẩn buồn
Các con xa vắng trống trơn
Đồng hồ líu ríu chập chờn chiêm bao.
Tuổi hoa bốn đứa ngày nào
Ngứa đầu mụn nhọt, rôm cào đỏ da.
Đọc thơ thuộc cả vòi quà
Còn làm nũng mẹ, khóc òa giận nhau.
Còn chờ ảnh bố, giải sau
Mua xe đạp Nhật lau chau với người.
Đèn con học. Quán mẹ ngồi
Mồ hôi đổi bán cho người, con ơi!
Ngậm ngùi gian khó mấy mươi
Mà nay chợt khóc, chợt cười, lạ chưa.
Sông về với biển sớm trưa
Có còn nhớ thuở mẹ cha bế bồng.
Ba con làm dâu theo chồng
Thảo hiền, gìn giữ tấm lòng thủy chung.

Thơ Nguyễn Đăng Việt / Ngô Minh đọc chọn



77. Thơ CHÂU LA VIỆT


CHÙM TÁO


Táo vươn cành tuổi nhỏ
 Ông trồng tự ngày xưa
Cháu tập đi quanh cửa
Theo bóng nắng sớm  trưa

Mùa đông hoa  táo nở
Gió rét ngọt môi se
Mùa xuân quả táo nhỏ
Tròn mắt đàn chim  ri

Chùm chùm treo cao vút
Lơ lửng giữa trời xanh
Cháu đứng nhìn ngơ  ngác
Ước mơ trĩu đầu cành

Quả chín chim ăn dở
Rụng đầy vại nước trong
Lá bay vào ô cửa
Ông cúi dọn quanh vườn

Ăn táo tuổi  thơ mãi
Mà quả chín hãy còn
Táo ngọt mà rát lưỡi
Cháu sao vẫn thèm thuồng…

Mỗi mùa hoa  táo nở
Mỗi mùa cháu với cao
Kiễng chân  qua tuổi nhỏ
Ôi ông đã bạc  đầu…

Cành  táo chen cành táo
Chín ngọt chiều  quê  hương
Bóng ông  vin cành trĩu
Cho cháu hái  một chùm

Một chùm hạnh phúc  nhỏ
Táo chin đầy hai  vai
Đi suốt mùa  táo nở
Cháu thầm gọi:ông ơi…


NGƯỜI GÕ TRỐNG

Người  gõ  trống  quen  sống  với bão  going
Trong dàn nhạc anh là  mưa là  sấm
Là hào hùng của bao trận  đánh
Của đời  xưa  và  của  đời  nay

Khi cánh rừng  chỉ  có  tiếng  lá bay
Tiếng  chim  kêu  buông  vào thung lũng
Người gõ trống ngồi nghe  im lặng
Phút êm đềm dàn nhạc dành cho anh…

Khi tiếng  bom dội  xuống  quanh mình
Người gõ trống không ngồi  im lặng nữa
Anh gõ xuống nhịp  tim anh phẫn nộ
Anh gõ xuống tiếng trống của đời anh

Bom và  đạn
tiếng  trống không  át nổi
Những người nhạc  công  cầm  súng lên  đường
Người gõ trống  quen sống  với bão giông

Anh gõ nhịp  hành quân cùng người  người  ra trận
Ra chiến trường anh vào trận đánh
Những  trận  đánh  như bản nhạc  của  đời
Nhưng âm thanh  không  vang lên bằng nhịp  dùi và  những  giọt mồ  hôi

Bằng  đại bác  và  cả máu  đổ  xuống
Những  dàn nhạc  ơi  những người  gõ trống
Hãy  gõ thay anh nhịp bắn  hôm nay
Trong tiếng  hào  hùng  đừng  quên  có  tấm lòng  anh tràn  đầy…

+

Khi anh  trở  về, trời  xanh trên nhà hát
Anh lại  ngồi bên chiếc  trống  năm xưa
Bao năm xa  trống  lại  căng  da mặt
Nhắc cho  đời những  trận  thắng  quân  thù
Còn  vọng lại những  buổi hành quân
Còn  vọng lại nhữngđêm pháo kích
Còn vọng  lại tiếng  xung  phong mãnh liệt
Tiếng im lặng  giãy chết phía  quân  thù…
Là mây bay và trắng muốt cánh cò
Người  gõ trống lại như xưa im lặng
Phút  êm  đềm cả dàn nhạc  dành cho
Người  quen  sống bão giông
Người  gõ trống…

Thơ Châu La Việt/ Tác giả gửi bài


Thơ NGUYỄN HỒNG VINH

MẸ MÃI CÒN ĐÂY!


Nắng hè đường làng nung lửa
Rạ rơm bề bộn quấn chân
Nâu sòng mô hôi đẫm áo
Oằn lưng thúng thóc mẹ bưng

Nối nhau gió mùa đông bắc
Áo sờn một tấm phong phanh
Hối hả nhặt từng ngọn cỏ
Trâu cầy ngóng mẹ sớm hôm!

Khuya vẫn còng lưng kéo nước
Gầu sòng nan vá chồng nhau
Gió tung áo tơi, nón lá
Cùi cũi mẹ cấy đêm thâu

Canh ba vội vàng thức giấc
Hơ lá chuối non gói cơm
Lầm lũi nuôi con ăn học
Lòng mẹ thăm thẳm đại dương!

Mẹ như còn đây năm tháng
Quây quần gia tộc đông vui
Nụ cười rung rung tóc trắng
Cháu con tề tựu sum vầy..

Tháng Chạp Quý Tỵ - 2013
Tròn 20 năm xa mẹ!

VÔ ĐỀ 1

Rét cóng lui dần, nắng tràn lên
Biển chiều kiều diễm dáng hình em
Hơi xuân bay lượn ngoài song cửa
E ấp trà mi hé nụ hồng!



NGÀY MỚI SAU MƯA


Thu bỗng chen mầu hạ

Mây sà bay ngang đầu
Liễu rung mềm con sóng
Sâm cầm nghiêng hồ chao

Thao thức suốt bao đêm
Tứ thơ chìm đâu mất
Phải chăng em hững hờ
Nên con tim thầm trách ?

Ơn cơn mưa mùa hạ

Cây tỉnh giấc cựa mình
Bao nỗi niềm u tịch
Òa reo vui bình minh!

Tím bằng lăng phố giăng
Hồng vàng tươi duyên thắm
Lúm đồng tiền má em
Suối nguồn thơ năm tháng

Bông hồng ơi nở mãi
Lung linh những đêm trường
Nơi chân trời góc bể
Mang bóng hình em thương!..

Thơ Nguyễn Hồng Vinh/ Hoàng Vũ Quân đọc chọn


78. Thơ HUY VỌNG


CÒN ĐÊM NAY NỮA

Tặng hương hồn  anh Nguyễn Danh Tấn

Mai rồi tôi cũng đi xa
Như anh chiếc lá chao qua mắt người

Cuối cùng ai cũng vậy thôi
Bao nhiêu kiếp lá rụng rơi về nguồn 

Sinh từ cát, bụi hư không
Thác về  bụi, cát muôn trùng xa xưa

Trời còn thương tiếc làm mưa
Riêng tôi là chút tình thơ ngậm ngùi

Ngày mai xa biệt đôi nơi 
Còn đêm nay nữa thức ngồi bên nhau ! 

14/10/2011



MẸ 

Kính tặng hương hồn Mẹ

Mẹ tôi môi chỉ quết trầu
một đời lầm lũi áo nâu yếm sồng
đôi vai trĩu cả cánh đồng
sớm chiều tất bật cấy, trồng…vây quanh

Từ ngày đơn lẻ bóng hình
bao đêm Mẹ thức một mình trắng đêm
ngọn đèn khuya cũng lặng im
dường như thấu hết nỗi niềm héo hon

Phận nghèo cái tép con tôm
miếng rau dưa sạch cho con nên người
êm đềm nhịp võng tao nôi
à ơi …tiếng Mẹ hay lời nước non

Bây giờ cháu chắt lớn khôn
đủ đầy thì Mẹ không còn - Mẹ ơi !
Mẹ thành cây cỏ bãi bồi
tháng năm xanh với đất trời trong xanh …


Lái Thiêu, 2011 
Thơ Huy Vọng/ Tác giả gửi bài

/ CÒN TIẾP/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét