THƠ BẠN THƠ, 6
THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI
/40 tác giả xếp theo ABC/
5. Ngô Văn Cư/
THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI
/40 tác giả xếp theo ABC/
5. Ngô Văn Cư/
5. Thơ NGÔ VĂN CƯ
NÓI VỚI CON NGÀY TỰU TRƯỜNG
Cha lại dẫn con tới trường
Như ngày xưa, ông đưa cha tới lớp
Ơi con đường cha từng choáng ngợp
Con tự tin vững bước đường hoàng.
Đường đến trường gần thôi
Đường học vấn thênh thang
Thêm một lần đời cha hy vọng
Con tới trường mà lòng cha nổi sóng
Mong chiếc thuyền ngược nước vượt trùng khơi.
Phải tự tin góp nhặt hương đời
Và đi trên đôi chân bền vững
Để một đời con không sống uổng
Chẳng một sắc hương, chẳng một bóng mờ.
Hy vọng nào cũng đẹp như thơ
Con là bài thơ cha yêu quí nhất
Nay con đi trên quãng đường rất thật
Nhưng từ đây con bước tới tương lai.
Niềm tin của cha, mong ước của thầy
Lòng mẹ lo con miếng cơm manh áo
Khi con đi trên con đường sáng chói
Phải gởi hương hoa mật ngọt lại cho đời…
BÊN LY CÀ PHÊ SÁNG
Thêm đá lạnh và một chút đường
Vào ly cà phê đen đặc sánh
Có chút ngọt ngào
Có mùi hương thoảng
Nghe chừng như
Buổi sang
Bình yên.
Con chim trời cất tiếng hót ngoài hiên
Trong góc xa hai người thì thầm trò chuyện
Tiếng nhạc từ chiếc loa to tướng
Át tiếng đồng hồ
Nhẫn nại
Đếm thời gian.
Những người quen và người chưa quen
Cùng gõ theo một điệu nhạc vui
Quên ngày hôm qua
Đã sống
Từng có những nụ hôn
Những lần cay đắng.
Một chút đá lạnh và một chút đường
Trong ly cà phê đặc sánh
Như tiếng chim
Vút vào trời xa
Gọi nắng
Như chiếc đồng hồ
Lặng lẽ
Gọi thời gian
Như chiếc loa
Bừng lên
Khúc ca
Mê say và nhẫn nại
Gieo vào cuộc sống
Chút
Tin yêu.
Thơ Ngô Văn Cư/ Nguyễn Văn Hòa đọc chọn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét