Thứ Năm, 8 tháng 9, 2016

Chém Gió Muôn Mầu 2/ Phần V, CHÉM GIÓ VỚI GẤU NGA, 7 ĐOẠN 1. Bốn trong một chém gió

Phần V,
CHÉM GIÓ VỚI GẤU NGA, 7 ĐOẠN
1. Bốn trong một chém gió


Nguyễn Nguyên Bảy

CHÉM GIÓ VỚI GẤU NGA
Bài 1: Bốn Trong Một Chém Gió

Mình ơi, anh đã tới Nước Nga, đang từ phi trường tên mới Domodedovo về thẳng Quảng Trường Đỏ Mockba, đang trên chiếc Mẹc xịn và đang muốn Chém gió về cho mình nghe đây..Tiếng tút tút đổ dài, im lặng kéo dài, rồi vang lên ở đầu dây Sài Gòn từ Lý Phương Liên/vợ/lần này không được đi theo/vì bệnh/ nói không cười, khóc dài dòng: Khoan Chém gió với Gấu Nga, em vừa thắp nhang cầu Mẹ phù hộ anh mọi sự bình an. Mẹ bảo tính anh cao ngạo, háo thắng, anh có điện thoại về thì nhất định phải đọc anh nghe bài thơ Tích Roi Mây, để nhớ lời mẹ dặn mà đặng bình an, rồi muốn chém gió gì hẵng chém. Tôi sao dám cãi lời Mẹ, lời em. Chỉ kịp nói thế, đã nghe từ đầu dây Sài Gòn, Lý Phương Liên đọc mừng chồng đến nước Nga bài/ Tích roi mây/ . Tôi lặng nghe và chép lại hầu bạn đọc ..
TÍCH ROI MÂY
Giá Như..(Làm gì có chuyện Giá Như../ Bởi mẹ đã về trời làm hoa nắng/ Đem theo cả roi mây dậy dỗ hiền từ..)
Giá Như..Mình đừng một mình cà phê sáng/ Để Em Mèo (1) lười lại bập môi/ Vui xuất ra khói, buồn nhập vào cười/ Đầy lòng tôi những cười câm nín
Câm nín xa lắc, xa lơ../ Bữa kia đi học về buột mồm hỏi mẹ/ Sao bàn thờ nhà ta lại thờ ông Mác, ông Nin ? /Mẹ không đáp, chỉ roi mây bảo im/ Mẹ không đánh mới sợ, tôi nín..
Câm nín xa lơ../ Xin mẹ cho cùng sang chùa/ Chứng cảnh ông Lai cúi lạy trước Hai Bà (2)/ Tạ lỗi ông cha xưa cướp Nước../ Mẹ nói một chữ : Không, mắt lừ nhìn roi mây/ Dù biết mẹ chỉ dọa/ Mẹ không đánh mới sợ, tôi nín.
Câm nín xa xa../ Hôm ấy Mẹ nghiêm trọng lắm/ Mắt phóng ra roi/ Nói với con hai điều/ Điều một : Bồng bế nhau đi lễ Nhà Thờ/ Nhớ lấy Giáng sinh này là Giáng sinh Bảy Hai (3)/ Điều hai : Hãy đốt bài thơ Quả Mặt Trời (4)/ Phải nhớ, Mặt Trời không có máu../ Tôi, điều một nghe theo/ Và điều hai cãi lại/ Sau này, bài thơ ấy vẫn in ra..
Câm nín xa../ Ngày thống nhất Bắc Nam ( Lúc này Mẹ đã già/ Chân đi không nổi tay làm sao cầm nổi roi mây..) /Mẹ khóc mừng cùng dân tộc/ Nhân mẹ khóc, tôi thưa xin Mẹ tha hương Sài Gòn/ Mẹ hỏi nuốt nước mắt/ Bỏ quê, bỏ Mẹ ư con?/ Con cúi đầu / Khẩn khoản xin Mẹ cây roi mây/ Mẹ không cho/ Mẹ chỉ cho nước mắt..
Câm nín Vu Lan../ (Ngày nào tôi cũng thấy Mẹ tôi/ Ở trên Trời / Và ngày nào tôi cũng muốn hỏi mẹ tôi/ Vì sao không cho tôi cây roi mây/ Nhưng mãi sợ Mẹ buồn không dám hỏi )/ Bữa nay Vu Lan xin Người xá tội lời con/ Mẹ cười trang trang nắng/ Ta hóa roi rồi..
... (Khóc không thành tiếng)/ Mẹ hóa roi rồi/ Tôi nghe cười trong lòng sằng sặc/ Thì ra Mẹ không muốn tôi dậy cháu con tôi/ Bài roi câm nín../ (Nói xong, Mẹ bảo vội đi việc nắng/ Tôi nũng già hỏi thêm)/ Mẹ biết đấy, lòng con đầy tiếng cười câm nín/ Biết rồi phải xả vào đâu../ Mẹ cười:  Khóc đi cho cười hóa nước/ Rồi Trời sẽ đổ trận mưa hoa..
Câm nín..bây giờ/ Tôi một mình ngồi cà phê sáng/ Bụng đầy cười/ Chờ Trời đổ xuống trận mưa hoa..
&
(1) Thuốc lá hiệu "Con Mèo"
(2) Thủ tướng Chu Ân Lai (TQ) thời 1960, đến nhà thờ Hai Bà Trưng/ Hà Nội thắp hương tạ lỗi Hai Bà việc cha ông họ xâm lược và gây ra biết bao tang tóc cho VN, Ngài hứa, chuyện xấu này sau này không bao giờ xầy ra nữa.
(2) Giáng sinh 1972, là mốc tích tàn khốc nhất của bom đan Mỹ ném xuống Hà Nội trước đó.
(4). Bài thơ " Quả Mặt Trời" viết thời bom đạn khốc liệt nhất tại Hà Nội.
Hình như Gió cắt sóng điện thoại, chợt nghĩ thế, vì tôi gọi lại cho Liên, hơn một lần, chỉ nghe tiếng tút tút hồi âm. Tôi vô duyên cáu với Gió. Gió đáp cười: Ta là Gió Tự do, ta không có khái niệm biên giới quốc gia lãnh thổ, nên chẳng thể nào hiểu nổi nỗi hãi sợ của con người ta khi bay ra ngoài biên giới Quê Hương, dù nỗi sợ chỉ trong ý nghĩ, chỉ là lời nói..Ta đã nghe trọn hết bài thơ Tích Roi Mây rồi, Ngươi cứ men theo lời thơ ấy mà Chém Ta, mượn Ta mà chém, thể có Trời, ta che chở cho..
Tôi quá xấu hổ vì lời thương hại tôi của Gió. Thoáng trong đầu giận vợ, cãi mẹ. Nói thoáng bởi ngay sau đó hình tờ hộ khẩu, tờ chứng minh thư công dân, sắc áo vàng, bộ tóc trắng phớ vừa nhuộm nham nhở đen, tấm lưng còng như trăng của tuổi U 80..hiện ra rõ nét hơn cả lời thơ nhắc nhở..

Tôi buột miệng: Cảm ơn Gió che chở.
Thở dài : Con xin vâng lời Mẹ, xin nghe lời em.
Một mình: Từ Sài Gòn phương nam, bay ngược về phương Bắc/ nước Nga..Gió đã bay một mạch, không phải qua bất kỳ cửa ải hải quan nào, dọc chính bắc là Trung Quốc, dọc nghiêng đông là Đại Hàn/ Triều Tiên..xa phương Tây thăm thăm là nước Mỹ...Nói vắn là 4 quốc gia/ vùng miền. Như vậy chém gió bài này sẽ không thể thiếu gió (khí thở, đất đai, con người, cảnh sắc..) của 4 vùng miền, gọi theo cách của Gió là quê người không biên giới..Bài viết này tựa đề Bốn Trong Một Chém Gió là vậy.

Tự nhắc nhở: Mục đích chuyến sang Nga lần này là tư vấn phong thủy, tìm đất lập Làng Công Nghiệp Nhẹ Việt Nam tại Mockba.../ Nhắc lại hơn một lần/ Lập Làng cho người Việt tại Nga..Lập làng cho người Việt tại Nga..

Mẹ ơi, Vì hai chữ Làng Việt, con sẽ chém gió phong thủy thế nào khi tới đất Nga ?
Câm nín xa lắc, xa lơ../ Bữa kia đi học về buột mồm hỏi mẹ/ Sao bàn thờ nhà ta lại thờ ông Mác, ông Nin ? /Mẹ không đáp, chỉ roi mây bảo im/ Mẹ không đánh mới sợ, tôi nín..
Mẹ ơi, Vì hai chữ Làng Việt, con sẽ chém gió Phong thủy thế nào khi Gió bay qua mênh mông Trung Hoa ?

Câm nín xa lơ../ Xin mẹ cho cùng sang chùa/ Chứng cảnh ông Lai cúi lạy trước Hai Bà (2)/ Tạ lỗi ông cha xưa cướp Nước../ Mẹ nói một chữ : Không, mắt lừ nhìn roi mây/ Dù biết mẹ chỉ dọa/ Mẹ không đánh mới sợ, tôi nín.

Mình ơi, Vì hai chữ Làng Việt, anh sẽ chém gió phong thủy thế nào
khí Gió bay ào về phương Tây, nơi có nước Mỹ, có Seattle, Washington, anh gọi là quê hương vì tất cả con cháu chúng ta đang sống ở đó ?
Câm nín xa xa../ Hôm ấy Mẹ nghiêm trọng lắm/ Mắt phóng ra roi/ Nói với con hai điều/ Điều một : Bồng bế nhau đi lễ Nhà Thờ/ Nhớ lấy Giáng sinh này là Giáng sinh Bảy Hai (3)/ Điều hai : Hãy đốt bài thơ Quả Mặt Trời (4)/ Phải nhớ, Mặt Trời không có máu../ Tôi, điều một nghe theo/ Và điều hai cãi lại/ Sau này, bài thơ ấy vẫn in ra..

Mình ơi, Vì hai chữ Làng Việt, anh sẽ chém gió phong thủy thế nào
khí Gió bay hùng hổ về phương Đông, nơi có một đất nước còn đang bị cắt chia thành hai quốc gia: Triều Tiên và Đại Hàn ?

Câm nín xa../ Ngày thống nhất Bắc Nam ( Lúc này Mẹ đã già/ Chân đi không nổi tay làm sao cầm nổi roi mây..) /Mẹ khóc mừng cùng dân tộc/ Nhân mẹ khóc, tôi thưa xin Mẹ tha hương Sài Gòn/ Mẹ hỏi nuốt nước mắt/ Bỏ quê, bỏ Mẹ ư con?/ Con cúi đầu / Khẩn khoản xin Mẹ cây roi mây/ Mẹ không cho/ Mẹ chỉ cho nước mắt..

Nhìn xuôi thấy nước Bắc hàn/ Nhìn ngược thấy nước Triều Tiên
Lại tự nhắc nhở: Mục đích chuyến sang Nga lần này là tư vấn phong thủy, tìm đất lập Làng Công Nghiệp Nhẹ Việt Nam tại Mockba.../ Nhắc lại hơn một lần/ Lập Làng cho người Việt tại Nga..Lập làng cho người Việt tại Nga.
Mẹ bảo khi về Trời đã đốt cây roi mây..Nghĩa rằng Mẹ cho lại tôi tự do, và không bức tôi dậy dỗ con cháu tôi bằng cây roi mây của Mẹ. Mẹ muốn tôi trả quyền tự do làm người cho con cháu tôi..

Mẹ hóa roi rồi/ Tôi nghe cười trong lòng sằng sặc/ Thì ra Mẹ không muốn tôi dậy cháu con tôi/ Bài roi câm nín../ (Nói xong, Mẹ bảo vội đi việc nắng/ Tôi nũng già hỏi thêm)/ Mẹ biết đấy, lòng con đầy tiếng cười câm nín/ Biết rồi phải xả vào đâu../ Mẹ cười:  Khóc đi cho cười hóa nước/ Rồi Trời sẽ đổ trận mưa hoa..

Chợt nghe Gió cười vỗ vai..

Lời thơ Tích Roi Mây, mẹ dặn, vợ nhắn nhủ qua Gió, hát cùng tôi thoang thoang trên đường vào Mockba..

VANDANBNN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét