Thứ Sáu, 13 tháng 10, 2017

THƠ BẠN THƠ, 7 THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI / Thơ Vũ Thụy Nhung



THƠ BẠN THƠ
THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI 
/40 tác giả xếp theo ABC/
/1. Phan Bá Ất/ 2. Nguyễn Bàng/ 3. Tuyết Băng/ 4. Nguyễn An Bình/ 5. Bảo Bình/ 6. Triều Châu/ 7. Đồng Thị Chúc/ 8. Trần Văn Cường/ 9. Thanh Duy/ 10. Nguyễn Ngọc Đặng/ 11. Dương Xuân Định/ 12. Lê Đức Đồng/ 13. Nguyễn Thị Thu Hà/ 14. Lưu Trọng Hải/ 15. Nhật Hồng/ 16. Trần Thị Ngọc Hồng/ 17. Trần Ngọc Hường/ 18. Vũ Thạch Long/ 19. Nguyễn Đăng Luận/ 20. Lê Mai/ 21. Trần Nhã My/ 22. Vũ Hoàng Nam/ 23. Khổng Vĩnh Nguyên/ 24. Thy Nguyên/ 25. Minh Nguyệt/ 26. Nguyễn Hữu Nhân/ 27. Phan Lạc Nhân/ 28. Trương Kỉnh Nhơn/ 29. Vũ Thụy Nhung/ 30. Dương Thành Phát/ 31. Mai Phong/ 32. Nguyễn Hữu Phú/ 33. Thạch Sene/ 34. Bùi Thị Sơn/ 35. Nguyễn Văn Tài/ 36. Trần Minh Tạo/ 37. Hoàng Anh Tâm/ 38. Trần Tâm/ 39. Nguyễn Duy Tẩm/ 40. Nghiêm Quốc Thanh/ 41. Hoài Huyền Thanh/ 42. Nguyễn Anh Thuấn/ 43. Trần Văn Thuyên/ 44. Nguyễn Ngọc Thúy/ 45. Ngọc Tình/ 46. Nguyễn Thanh Toàn/ 47. Quách Thanh Toàn/ 48. Lê Nhật Triết/ 49. Trần Trung/ 50. Trần Thanh Tuấn/ 51. Vũ Tuấn/ 52. Nguyễn Thanh Tuyền/ 53. Nguyễn Tuyển/ 54. Nguyễn Ngọc Tuyết/ 55. Đàm Chu Văn/ 56. Huỳnh Thị Ngọc Yến.

29. Thơ VŨ THỤY NHUNG

NGỒI HÁT VU VƠ

Ta chạy rong chơi
Đôi chân ray rứt
Khi gặp triền hoa màu tím
Hai bàn tay hứng nỗi buồn
Đưa em qua dòng sông tuổi thơ
Lần đầu tiên ta mất ngủ

Ta chạy rong chơi
Rồi ta gục ngã
Bởi làn khói chiều thơm mùi rơm rạ
Bởi cánh cò làm ta nhớ mẹ
Mẹ ta không chồng
Ở vậy nuôi con

Ta chạy đi đâu cũng gặp ngày xưa
Làm ta muốn khóc
Bởi giờ đâu thể ngày xưa
Con sáo thì bay vào ký ức
Sáng rồi hoa dủ dẻ hết thơm
Chỗ mẹ nằm xanh cỏ
Thôi ta đành ngồi xuống hát vu vơ


QUA SÔNG

Qua sông...
Có con đường chạy giữa cánh đồng
Ngang qua hòn đá dựng
Ngang ngôi trường tuổi thơ đi học
Có con bé tóc hoe vàng hay khóc
Nhà ở đồi mái tranh xơ xác
Chiều mưa tôi nó ngồi chung võng hát
Bài hát gì không còn nhớ
Giờ nữa đêm thảng thốt kiếm tìm

Qua sông...
Mẹ tôi quẩy gánh rau lang
Đi lúc con gà chưa đập cánh gáy
Đèn lồng trăng nghiêng rớt phía non tây
Phiên chợ nhạt nhoà tan khi trời sáng
Mẹ trở về kịp buổi làm đồng tính điểm

Qua sông...
Sự xâm thực thời gian làm nhịp cầu im lặng
Người ta cào hến cúi mặt mình nhẫn nại
Tôi cúi mặt mình khao khát tôi.


KHÚC ĐỒNG DAO

Người đàn bà ở biển
Ngồi đếm thời gian qua mắt lưới
Ánh đèn trong nỗi nhớ vào đêm
Khát khao được làm vợ có chồng

Người đàn ông ở biển
Đối mặt với nghìn trùng
Một đời chỉ vành nan cách nước

Trẻ con ở biển
Như bí bầu củ khoai
Biết nghịch đùa bàn chân lún cát
Giấc mơ màu ngũ sắc
Lên xanh triền cát bạt ngàn

Người già ở biển
Rượu nhớ ngày khơi xa

Bao nhiêu người ở biển
Cháy lên bao nỗi niềm...

Thơ Vũ Thụy Nhung/ Trúc Linh Lan đọc chọn

/ Mới đọc tiếp, thơ Dương Thành Phát/
THƠ BẠN THƠ 7

THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét