Chủ Nhật, 8 tháng 10, 2017

THƠ BẠN THƠ, 7 THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI/ Thơ NGuyễn Đăng Luận


THƠ BẠN THƠ, 7
THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI 

/40 tác giả xếp theo ABC/
/1. Phan Bá Ất/ 2. Nguyễn Bàng/ 3. Tuyết Băng/ 4. Nguyễn An Bình/ 5. Bảo Bình/ 6. Triều Châu/ 7. Đồng Thị Chúc/ 8. Trần Văn Cường/ 9. Thanh Duy/ 10. Nguyễn Ngọc Đặng/ 11. Dương Xuân Định/ 12. Lê Đức Đồng/ 13. Nguyễn Thị Thu Hà/ 14. Lưu Trọng Hải/ 15. Nhật Hồng/ 16. Trần Thị Ngọc Hồng/ 17. Trần Ngọc Hường/ 18. Vũ Thạch Long/ 19. Nguyễn Đăng Luận/ 20. Lê Mai/ 21. Trần Nhã My/ 22. Vũ Hoàng Nam/ 23. Khổng Vĩnh Nguyên/ 24. Thy Nguyên/ 25. Minh Nguyệt/ 26. Nguyễn Hữu Nhân/ 27. Phan Lạc Nhân/ 28. Trương Kỉnh Nhơn/ 29. Vũ Thụy Nhung/ 30. Dương Thành Phát/ 31. Mai Phong/ 32. Nguyễn Hữu Phú/ 33. Thạch Sene/ 34. Bùi Thị Sơn/ 35. Nguyễn Văn Tài/ 36. Trần Minh Tạo/ 37. Hoàng Anh Tâm/ 38. Trần Tâm/ 39. Nguyễn Duy Tẩm/ 40. Nghiêm Quốc Thanh/ 41. Hoài Huyền Thanh/ 42. Nguyễn Anh Thuấn/ 43. Trần Văn Thuyên/ 44. Nguyễn Ngọc Thúy/ 45. Ngọc Tình/ 46. Nguyễn Thanh Toàn/ 47. Quách Thanh Toàn/ 48. Lê Nhật Triết/ 49. Trần Trung/ 50. Trần Thanh Tuấn/ 51. Vũ Tuấn/ 52. Nguyễn Thanh Tuyền/ 53. Nguyễn Tuyển/ 54. Nguyễn Ngọc Tuyết/ 55. Đàm Chu Văn/ 56. Huỳnh Thị Ngọc Yến.



19. Thơ NGUYỄN ĐĂNG LUẬN

NHỮNG BÀI CA TÔI HÁT

Bài ca đầu tiên tôi hát về mẹ
Người mang trái tim bình yên
Lời ca dìu dặt bay bay như những cánh chim
Bài ca tiếp theo tôi hát về em
Tình yêu có nhiều dông bão
Lời ca đứt đoạn mấy lần
Thời gian tính bằng tháng năm
Tuổi trẻ trôi đi ào ào như thác
Giờ tôi khác xưa
Em cũng khác xưa nhiều
Tôi vẫn nhớ và tôi vẫn hát
Những bài ca về mẹ và em


TỘI LỖI

Nếu không có trái đất
Ánh sáng mặt trời sẽ chiếu vào hư vô
Mặt trăng tối đen
Và em và hoa hồng cũng sinh ra từ đất
Ôi trái đất vô cùng thân thuộc
Bỏ quên Người
Khi yêu em và hoa
Ta có tội


HÀNG XÓM

Tôi ở đây từ trước
Trước em mười năm trời
Mới rồi em dọn tới
Căn nhà trong ngõ tôi

Chưa quen chưa dám hỏi
Không hỏi bao giờ quen ?
Em thì cứ lặng lẽ
Đi về như con ong

Tôi yêu nghề viết văn
Tính tình tôi trầm lắng
Từ hôm em dọn đến
Tôi thấy mình trầm hơn

Ngõ đi chung hơi chật
Thế may gặp rất gần
Đôi ba lần suýt hỏi
Lại thôi mắt em buồn

Hai người cùng cô đơn
Gần nhau trong một ngõ
Cầm lòng mình chẳng được
Tôi đánh liều sang chơi

Không ngờ từ hôm ấy
Bắt đầu hai cuộc đời
Mắt em buồn cũng khác
Như lắng trầm trong tôi.


NHÂN CHỨNG TÌNH YÊU

Tôi yêu Việt Nam tổ quốc tôi
Có những bài thơ làm chứng
Tôi yêu Hà Nội của tôi
Con đường hàng cây làm chứng
Tôi yêu Mẹ vì con tháng năm nhọc nhằn
Chính tôi làm chứng
Và tôi yêu em
Khát vọng trong tôi làm chứng.


TÌNH YÊU HIỆN ĐẠI

Người ta vội vàng yêu nhau
Như thể ngày mai trái đất có nạn hồng thủy
Họ bỏ nhau vội vàng
Giống cái chết của con ong
Sau duy nhất một lần bay đuổi
Hiện đại ơi !
Tôi xin đứng bên này.

Thơ Nguyễn Đăng Luận/ Tác giả gửi bài

/ Mời đọc tiếp, Thơ Lê Mai/
THƠ BẠN THƠ 7
THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét