THƠ BẠN THƠ, 7
THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI
/40 tác giả xếp theo ABC/
/1. Phan Bá Ất/ 2. Nguyễn Bàng/ 3. Tuyết Băng/ 4. Nguyễn An Bình/ 5. Bảo Bình/ 6. Triều Châu/ 7. Đồng Thị Chúc/ 8. Trần Văn Cường/ 9. Thanh Duy/ 10. Nguyễn Ngọc Đặng/ 11. Dương Xuân Định/ 12. Lê Đức Đồng/ 13. Nguyễn Thị Thu Hà/ 14. Lưu Trọng Hải/ 15. Nhật Hồng/ 16. Trần Thị Ngọc Hồng/ 17. Trần Ngọc Hường/ 18. Vũ Thạch Long/ 19. Nguyễn Đăng Luận/ 20. Lê Mai/ 21. Trần Nhã My/ 22. Vũ Hoàng Nam/ 23. Khổng Vĩnh Nguyên/ 24. Thy Nguyên/ 25. Minh Nguyệt/ 26. Nguyễn Hữu Nhân/ 27. Phan Lạc Nhân/ 28. Trương Kỉnh Nhơn/ 29. Vũ Thụy Nhung/ 30. Dương Thành Phát/ 31. Mai Phong/ 32. Nguyễn Hữu Phú/ 33. Thạch Sene/ 34. Bùi Thị Sơn/ 35. Nguyễn Văn Tài/ 36. Trần Minh Tạo/ 37. Hoàng Anh Tâm/ 38. Trần Tâm/ 39. Nguyễn Duy Tẩm/ 40. Nghiêm Quốc Thanh/ 41. Hoài Huyền Thanh/ 42. Nguyễn Anh Thuấn/ 43. Trần Văn Thuyên/ 44. Nguyễn Ngọc Thúy/ 45. Ngọc Tình/ 46. Nguyễn Thanh Toàn/ 47. Quách Thanh Toàn/ 48. Lê Nhật Triết/ 49. Trần Trung/ 50. Trần Thanh Tuấn/ 51. Vũ Tuấn/ 52. Nguyễn Thanh Tuyền/ 53. Nguyễn Tuyển/ 54. Nguyễn Ngọc Tuyết/ 55. Đàm Chu Văn/ 56. Huỳnh Thị Ngọc Yến.
16. Thơ TRẦN THỊ NGỌC HỒNG
ĐIỆU KHÚC
Con chuồn chuồn mắc thương đi tìm rún
Bến rêu phong và con nước cũng rêu phong
Đám trẻ lớn lên bỏ xứ
Bập dừa trôi buồn rưng rức khúc sông.
Mỗi hoàng hôn ngõ quê tím trong lòng
Cơn lốc xoáy đứa theo con nước ròng đứa về con nước lớn
Giữa hèn sang, giữa khóc cười hờ hững
Giọt nước mắt nào không mặn để còn vui?
ĐIỆU LÝ BUỒN AI HÁT MÊNH MAN
Dòng sông mênh mông
Sông nào không có sóng?
Dòng sông trong đôi mắt anh
Và em
Người đàn bà đuối nước
Như trăng rụng xuống cầu không vớt được
Như con cá lìm kìm lội ngược ở khúc sông
Sóng mắt anh có còn dào dạt nữa hay không
Em vẫn là người dan bà đuối nước
Vẫn con cá lìm kìm lội ngược
Mà điệu lý buồn ru con nước trôi xuôi
Em lặng thầm chắt bóp những buồn vui
Vá víu khóc cười giong thuyền trên bến cũ
Nơi tím ngát lục bình thuở khuôn rằm no đủ
Chợt nhận ra mình giờ đã khuyết một vầng trăng!
Điệu lý buồn ai hát mênh man...
VIẾT CHO MÙA ĐÔNG
Cơn lốc xoáy đứa theo con nước ròng đứa về con nước lớn
Giữa hèn sang, giữa khóc cười hờ hững
Giọt nước mắt nào không mặn để còn vui?
ĐIỆU LÝ BUỒN AI HÁT MÊNH MAN
Dòng sông mênh mông
Sông nào không có sóng?
Dòng sông trong đôi mắt anh
Và em
Người đàn bà đuối nước
Như trăng rụng xuống cầu không vớt được
Như con cá lìm kìm lội ngược ở khúc sông
Sóng mắt anh có còn dào dạt nữa hay không
Em vẫn là người dan bà đuối nước
Vẫn con cá lìm kìm lội ngược
Mà điệu lý buồn ru con nước trôi xuôi
Em lặng thầm chắt bóp những buồn vui
Vá víu khóc cười giong thuyền trên bến cũ
Nơi tím ngát lục bình thuở khuôn rằm no đủ
Chợt nhận ra mình giờ đã khuyết một vầng trăng!
Điệu lý buồn ai hát mênh man...
VIẾT CHO MÙA ĐÔNG
Anh bỏ lại ngày hôm qua không quá khứ
Em cầm lên mùa đông chật bàn tay
Con đê nhỏ còng lưng mùa cũ
Thu chạy cuối đường làm rớt ngọn heo may!
Đêm rát mặt úp vào ký ức
Sóng lỡ lầm xô lấp cuộc đời nhau
Tim chết đuối rêu phong lồng ngực
Đã lâu rồi sao nghe vẫn còn đau!
BẦN ƠI!
Những trái bần bị bỏ quên
Sóng lỡ lầm xô lấp cuộc đời nhau
Tim chết đuối rêu phong lồng ngực
Đã lâu rồi sao nghe vẫn còn đau!
BẦN ƠI!
Những trái bần bị bỏ quên
Trầm mình trên bến lỡ
Lấm lem sình
Thèm kẻ răng trắng ngày xưa
Cát bụi thị thành có quên nhớ hay chưa?
Trái ớt hiểm xanh, cay miết cùng muối mặn
Chụm vào nhau những mái đầu khét nắng
Thuở chát chua, ngọt ngất vị quê nhà
Mẹ bần thần trước đứa con xa
Tóc vàng ruộm không phải vì khét nắng
Con đê cũ gót chân khua lạ lẫm
Bần ơi Bần! Giờ ai thèm giành hái nữa, mà chua?
MẸ VÀ CUỐI ĐÊM BA MƯƠI
Những chiếc lá buông cành
MẸ VÀ CUỐI ĐÊM BA MƯƠI
Những chiếc lá buông cành
Gieo mình nơi cuối gió
Không phải lá rụng nào cũng về cội đâu
Cái cội cây già trơ mình cùng năm tháng chờ hứng lấy số phận
rủi may
Cuối đêm ba mươi,
Đám trẻ hí hửng đùa vui, quay cuồng bật nắp bia nghiêng ngả
Người mẹ già
Đón giao thừa cùng bóng đêm góa bụa
Da diết về ánh lửa bập bùng bên nồi bánh tét
Da diết những tiếng cười hồn nhiên trẻ thơ
Dẫu gì thì năm cũng hết
Mẹ xé tờ lịch cuối bằng đôi bàn tay chai gầy guộc
Ngậm ngùiChỉ cách một tờ lịch thôi.Mà đã là năm ngoái!
Thơ Trần Thị Ngọc Hồng/ Trúc Linh Lan đọc chọn
/Mời đọc tiếp: Thơ Trần Ngọc Hưởng/
Thơ Bạn Thơ 7,
Thơ Người Thơ Đương Thời.
Thơ Trần Thị Ngọc Hồng/ Trúc Linh Lan đọc chọn
/Mời đọc tiếp: Thơ Trần Ngọc Hưởng/
Thơ Bạn Thơ 7,
Thơ Người Thơ Đương Thời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét