Thứ Bảy, 21 tháng 10, 2017

THƠ BẠN THƠ, 7 THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI / Thơ Quách Thanh Toàn


THƠ BẠN THƠ
THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI 
/40 tác giả xếp theo ABC/

/1. Phan Bá Ất/ 2. Nguyễn Bàng/ 3. Tuyết Băng/ 4. Nguyễn An Bình/ 5. Bảo Bình/ 6. Triều Châu/ 7. Đồng Thị Chúc/ 8. Trần Văn Cường/ 9. Thanh Duy/ 10. Nguyễn Ngọc Đặng/ 11. Dương Xuân Định/ 12. Lê Đức Đồng/ 13. Nguyễn Thị Thu Hà/ 14. Lưu Trọng Hải/ 15. Nhật Hồng/ 16. Trần Thị Ngọc Hồng/ 17. Trần Ngọc Hường/ 18. Vũ Thạch Long/ 19. Nguyễn Đăng Luận/ 20. Lê Mai/ 21. Trần Nhã My/ 22. Vũ Hoàng Nam/ 23. Khổng Vĩnh Nguyên/ 24. Thy Nguyên/ 25. Minh Nguyệt/ 26. Nguyễn Hữu Nhân/ 27. Phan Lạc Nhân/ 28. Trương Kỉnh Nhơn/ 29. Vũ Thụy Nhung/ 30. Dương Thành Phát/ 31. Mai Phong/ 32. Nguyễn Hữu Phú/ 33. Thạch Sene/ 34. Bùi Thị Sơn/ 35. Nguyễn Văn Tài/ 36. Trần Minh Tạo/ 37. Hoàng Anh Tâm/ 38. Trần Tâm/ 39. Nguyễn Duy Tẩm/ 40. Nghiêm Quốc Thanh/ 41. Hoài Huyền Thanh/ 42. Nguyễn Anh Thuấn/ 43. Trần Văn Thuyên/ 44. Nguyễn Ngọc Thúy/ 45. Ngọc Tình/ 46. Nguyễn Thanh Toàn/ 47. Quách Thanh Toàn/ 48. Lê Nhật Triết/ 49. Trần Trung/ 50. Trần Thanh Tuấn/ 51. Vũ Tuấn/ 52. Nguyễn Thanh Tuyền/ 53. Nguyễn Tuyển/ 54. Nguyễn Ngọc Tuyết/ 55. Đàm Chu Văn/ 56. Huỳnh Thị Ngọc Yến.




47. Thơ QUÁCH THANH TOÀN

CHUYỆN NGÀY XƯA

Em về cất giấu trò chơi
Cho tôi gọi mãi tiếng ơi ban chiều
Còn đâu gió gọi cánh diều
Em như xa tít một chiều buồn tênh
Vách lòng cơn sóng lênh đênh
Trò chơi ngày cũ chông chênh theo đời
Em có níu lại rã rời
Trò chơi ngày ấy nhất thời mà thôi
Bây giờ ngang ngõ xa xôi
Tìm em không gặp hỡi ôi cũng gần!
Nhìn nhau mưa chắn tầng ngần
Mưa hay lệ đổ một lần dở dang
Tình nào có nỡ xa ngang
Riêng tôi đã trót đa mang yêu người.

09 – 02 – 1998


TRĂNG XƯA

Đêm nay trăng vắt đầu cành
Một mình tôi với, một vành trăng xiêu
Nhắn dùm dáng nhỏ tôi yêu
Đưa hương tóc thoảng, trăng diều bước chân

Một đêm vương vấn tần ngần
Tôi em soi bóng, một lần ước mơ
Em đừng hóa thuở còn thơ
Xua tan mặt nước mập mờ bóng nhau

Tôi về nói mẹ hái cau
Nữa như muốn nói, nữa sao ngập ngừng
Lời yêu tắt nghẹn nữa chừng
Em, con bướm lạ mới dừng cành si

Tôi về với kiếp Trương Chi
Đêm buồn chi ngộ mấy khi nhạt nhòa
Dở dang trăng nhớ hẹn hò
Em đem mơ ước chuyến đò qua sông

Đời tôi một kiếp bềnh bồng
Phải trăng, ngày cũ soi dòng tìm tôi.

12 – 02 – 1998


NGHE MƯA

Lặng nghe mưa rớt giọt mềm
Buồn riêng ai trút bên thềm rêu phong

Cho ta hư thực giữa dòng
Thời gian sắc tím trong lòng buồn đau

Mấy mùa đếm nhặt xác cau
Vết bầm tim gánh nơi đâu bao giờ
Phải chăng từ buổi tình cờ
Người đâu xuôi gặp lặng lờ kiếp hoa

Lặng nghe trời rớt mưa sa
Mai này gặp lại cho ta nụ cười
Lặng nghe mưa rớt sụt sùi
Còn đâu hư thực ngậm ngùi nhớ thương.

05 – 11 – 2000

Thơ Quách Thanh Toàn/ Trúc Linh Lan đọc chọn

/ Mời đọc tiếp, thơ Lê Nhật Triết/
 THƠ BẠN THƠ 7
THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét