Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2018

THƠ BẠN THƠ, 8 Nxb HỘI NHÀ VĂN / B. THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI / 15-16/ Vần tên theo ABC

NHIỀU TÁC GIẢ
Chủ biên
: Lý Phương Liên - Nguyễn Nguyên Bảy 
THƠ BẠN THƠ, 8 
Nxb HỘI NHÀ VĂN
B. THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI / 15-16/ 
Vần tên theo ABC

1. Nguyễn Thị Lan Anh, 2. Phan Thị Vàng Anh, 3. Quách Lan Anh, 4. Tú Anh, 5. Trương Lan Anh, 6. Thuận Ánh, 7. Tố Thư Nguyễn Thị Ngọc Ánh, 8. Lê Ân, 9. Nguyễn Đình Ất, 10. Tùng Bách. 11. Lê Đình Bằng, 12. Trần Bình. 13. Khaly Chàm, 14. Phan Minh Châu, 15. Trúc Chi, 16. Nguyễn Ngọc Chiến, 17. Nhât Chiêu. 18. Phạm Trung Dũng, 19. Trần Anh Dũng, 20. Đào An Duyên, 21. Diên Hồng Dương, 22. Hoàng Điệp, 23. Huỳnh Gia, 24. La Mai Thi Gia, 25. Kiều Giang, 26. Trần Vạn Giã. 27. Lê Hải, 28. Mai Hoàng Hanh, 29. Võ Văn Hoa, 30. Lê Huy Hoàng, 31. Hạ Quốc Huy, 32. Phạm Khang, 33. Thiếu Khanh, 34. Trần Quang Khánh, 35.Nguyễn Khắc Khoa,
36. Duy Khoát, 37. Vũ Thị Khương. 38. Mã Lam, 39. Mai Lan, 40. Phạm Phương Lan, 41. Đinh Lăng, 42. Châu Thị Cẩm Liên, 43. Mai Linh, 44. Tuyền Linh, 45. Trần Đức Lộc, 46. Trần Văn Lợi, 47. Võ Văn Luyến. 48. Võ Nguyên Lương. 49. Lữ Thị Mai, 50. Chu Vương Miện, 51. Hải Minh, 52. Trần Ngọc Mỹ. 53. Phan Nam, 54. Lê Văn Ngăn, 55. Lê Nghị, 56. Nguyễn Trung Nguyên, 57. Ngô Nguyễn, 58. Vũ Đình Ninh. 59. Phan Phan, 60. Nguyễn Minh Phúc, 61. Đào Phụng, 62. Võ Thị Kim Phượng, 63. Đào Thái Sơn, 64. Trịnh Thanh Sơn.  65. Nguyễn Thị Liên Tâm, 66. Trúc Thanh Tâm, 67. Huy Tập, 68.Vũ Miên Thảo, 69. Thạch Thảo, 70. Ngưng Thu, 71. Vĩnh Thuyên, 72. Châu Hồng Thủy, 73. Lê Vị Thủy, 74. Phan Hoài Thương, 75. Nguyễn Đình Tiên, 76. Trần Đức Tín, 77.Trần Quốc Toàn, 78. Hoàng Anh Tuấn, 79. Trầm Thanh Tuấn,
80. Võ Thị Thu Trang, 81. Xuân Trà, 82.  Trần Duy Trung, 83. Mai Tuyết,
84. Nguyễn Tường Văn, 85. Trần Hoàng Vy, 86. Đặng Xuân Xuyến.

15. Thơ TRÚC CHI

TÌNH CA SAU ĐÊM BÃO

Tìm em trong ngọn lửa

Em anh một con tàu
Con tàu đi qua bão
Sau bão bay bồ câu

Vẫn chiến hào bên vườn rau
Cây vẫn mầm, trái vẫn nụ
Cây phong ba bên công sự
Gió vào một trời rạng đông

Ta tìm tiếng hát em
Tiếng hát bay trong bão
Ơi một Trường Sa đảo
Tình yêu từ nghìn năm

Trường Sa vẫn những chân còng
Sau bão vẫn vo tròn cát
Từng viên, từng viên mở đất
Tình ca xây Tổ quốc mình...


SÔNG PHƯỜNG LỤA

Khi mùa chim bói cá rủ về
Rặng bắp bên cồn nắng trở râu hoe
Tơ chín mùa ươm đêm gõ cửi
Lụa mát bàn tay thơ da hoa bưởi
Xanh ngọt sông quê thơm trái mưa nguồn
Lụa len hồ trải nắng gió buông
Hương tóc hương cau em mang mùa ra bến.

Nắng! nắng! nở mùa mây trắng
Tay nhỏ em tung, chăn một đàn mây
Lụa lên sóng ngang cánh chim bói cá
Tiếng đập lụa sông dội, hồ tơ nhã
Thành tiếng gọi anh ra bến xe tơ
Anh bước vào mây, em nghiêng sẽ nón thơ
Len lén nụ cười chim quẹt nhìn xoi mói
Sông trở thành tên - “Sông Phường - lụa”
quê hương …

… Kháng chiến tay em gõ cửi đêm sương
Mây lụa trắng hong ngang trời sóng nước
Máu ai rỏ trên đất quê hương từng giọt
Ghịt dịu chút tình băng lụa nàng Tiên
Những buổi nghỉ quân anh về bên sông quen
Chim bói báo tin có người trên bến…

Em đập lụa hong, sông gọi anh thành tiếng
Gửi súng bờ tre anh bơi nhẹ vào mây
Sung sướng nghẹn ngào nắm chặt cổ tay
Thương quá em ơi, bàn tay gần sém lửa
Rời bến… em buồn - sông lụa chảy theo chân…

Đã chín mùa chim bói rủ về sông
Da diết giục gọi anh về bến
“Anh về sớm sớm chớ ngại sóng lên
Mưa nguồn thơm trải, nắng hanh lụa hồ”

Lụa trắng em hong sáng cả bờ
Quai hồng môi thắm nón bài thơ
Anh vào rẽ lối đàn mây trắng
Ngô chín bung thơm lộng giữa mùa…

Trở mình giữa giấc sóng khua
Đỏ mây - một tiếng hò trưa ân tình
Chín năm gối giấc quê mình.

1954


LỘC VÀ HOA

Tháng giêng em đi hái lộc
Lộc giắt đợi anh bên thềm
Đầu xuân anh mua hoa mộc
Hoa cắm bình đón chờ em

Thơ Trúc Chi/ Nguyễn Văn Hòa đọc chọn


16. Thơ NGUYỄN NGỌC CHIẾN

THỊ NỞ

Mặt thì xấu đắng xấu cay
Bởi chưng thầy mẹ lỡ tay nặn nhầm
Tính thì dở dở, hâm hâm
Cũng bởi trời đất gán nhầm cho thôi.

Buồn vui thì cũng khóc cười
Yêu thương thì cũng lả lơi tới cùng
Da thịt cũng mướt như nhung
Đào tiên hai trái lưng chừng núi non.

Một thung lũng bé cỏn con
Một đồng cỏ lớn xanh rờn bao quanh
Váy cùn lưng lửng ngang chân
No con mắt kẻ lữ hành ghé thăm.

Cái vườn chuối đẫm ánh trăng
Làm nơi hò hẹn dung dăng đi về
Không chăn chiếu, chẳng gối kê
Làm chồng làm vợ chán chề cùng nhau

Cũng sung sướng, cũng đớn đau
Cũng mong được mãi mai sau thế này…

THỊ MẦU

Con mắt liếc dọc liếc ngang
Liếc từ thằng ở liếc sang tận đình
Khổ cho cái giống đa tình
Sinh ra đã phải cái nhìn lẳng lơ.

Khi tơ tưởng lúc mộng mơ
Khi  xem hoa nở lúc chờ bướm sang
Sợ chi hai tiếng bè bàng
Làm thân con gái dễ dàng mới ngoan!

Đa tình nên phải đa đoan
Lẳng lơ nên phải lăng loàn tới nơi
Đã chơi thì ngại gì chơi
Chơi cho biết đất biết trời ra sao.

Dẫu chưa được kẻ ước ao
Cũng đành nhắm mắt thân trao cho người
Xong xuôi dở khóc dở cười
Một mình sướng – để bao người đớn đau…


THỊ HẾN

Như ong vỡ tổ cả bầy
Đáng đời cho lũ mặt dầy chúng bây
Đã không sờ được tận tay
Mà còn như lũ chuột ngày lủi chui.

Tưởng rằng chắc dễ mua vui
Bán thân đổi chút ngậm ngùi cậy trông
Dẫu là gái góa cũng mong
Giữ cho được cái trắng trong của mình.

Sắc là bởi thầy mẹ sinh
Còn duyên là bởi thương tình trời cho
Dẫu chưa phải cúc thơm tho
Cũng xin mãi được làm dò thủy tiên.

Cần chi chức tước bạc tiền
Sống côi cút chẳng lụy phiền đến ai
Gặp khi ngang trái oan sai
Thân liễu yếu cũng trỗ tài đấu tranh.

Cho chúng nó được một lần
Mắc mưu gái góa tan tành mộng mơ
Chừa ngay cái thói dâm ô
Trong nhà sẵn có – để thờ hơn không!

Thơ Nguyễn Ngọc Chiến/ Nguyễn Văn Hòa đọc chọn

/ Mời đọc tiếp Thơ Người Thơ Dương Thời 17-18/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét