Thứ Hai, 13 tháng 8, 2018

THƠ BẠN THƠ, 8 Nxb HỘI NHÀ VĂN B. THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI / 47-48/ Vần tên theo ABC

NHIỀU TÁC GIẢ
Chủ biên
: Lý Phương Liên - Nguyễn Nguyên Bảy 
THƠ BẠN THƠ, 8 
Nxb HỘI NHÀ VĂN
B. THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI / 47-48/ 
Vần tên theo ABC

1. Nguyễn Thị Lan Anh, 2. Phan Thị Vàng Anh, 3. Quách Lan Anh, 4. Tú Anh, 5. Trương Lan Anh, 6. Thuận Ánh, 7. Tố Thư Nguyễn Thị Ngọc Ánh, 8. Lê Ân, 9. Nguyễn Đình Ất, 10. Tùng Bách. 11. Lê Đình Bằng, 12. Trần Bình. 13. Khaly Chàm, 14. Phan Minh Châu, 15. Trúc Chi, 16. Nguyễn Ngọc Chiến, 17. Nhât Chiêu. 18. Phạm Trung Dũng, 19. Trần Anh Dũng, 20. Đào An Duyên, 21. Diên Hồng Dương, 22. Hoàng Điệp, 23. Huỳnh Gia, 24. La Mai Thi Gia, 25. Kiều Giang, 26. Trần Vạn Giã. 27. Lê Hải, 28. Mai Hoàng Hanh, 29. Võ Văn Hoa, 30. Lê Huy Hoàng, 31. Hạ Quốc Huy, 32. Phạm Khang, 33. Thiếu Khanh, 34. Trần Quang Khanh, 35.Nguyễn Khắc Khoa,
36. Duy Khoát, 37. Vũ Thị Khương. 38. Mã Lam, 39. Mai Lan, 40. Phạm Phương Lan, 41. Đinh Lăng, 42. Châu Thị Cẩm Liên, 43. Mai Linh, 44. Tuyền Linh, 45. Trần Đức Lộc, 46. Trần Văn Lợi, 47. Võ Văn Luyến. 48. Văn Nguyên Lương. 49. Lữ Thị Mai, 50. Chu Vương Miện, 51. Hải Minh, 52. Trần Ngọc Mỹ. 53. Phan Nam, 54. Lê Văn Ngăn, 55. Lê Nghị, 56. Nguyễn Trung Nguyên, 57. Ngô Nguyễn, 58. Vũ Đình Ninh. 59. Phan Phan, 60. Nguyễn Minh Phúc, 61. Đào Phụng, 62. Võ Thị Kim Phượng, 63. Đào Thái Sơn, 64. Trịnh Thanh Sơn.  65. Nguyễn Thị Liên Tâm, 66. Trúc Thanh Tâm, 67. Huy Tập, 68.Vũ Miên Thảo, 69. Thạch Thảo, 70. Ngưng Thu, 71. Vĩnh Thuyên, 72. Châu Hồng Thủy, 73. Lê Vị Thủy, 74. Phan Hoài Thương, 75. Nguyễn Đình Tiên, 76. Trần Đức Tín, 77.Trần Quốc Toàn, 78. Hoàng Anh Tuấn, 79. Trầm Thanh Tuấn,
80. Võ Thị Thu Trang, 81. Xuân Trà, 82.  Trần Duy Trung, 83. Mai Tuyết,
84. Nguyễn Tường Văn, 85. Trần Hoàng Vy, 86. Đặng Xuân Xuyến.

47.  Thơ VÕ VĂN LUYẾN

SỰ TRINH BẠCH CỦA NGỌN NẾN


Anh chú thích cuộc đời anh vào chỗ cuối cùng
của trang giấy còn lại
bằng những con chữ trinh bạch
sự trinh bạch của ngọn nến tự hủy
không đồng lõa bóng tối
Anh từng bật khóc
và từng nhìn người đời khóc nhiều về nỗi bất hạnh
nhưng vẫn yêu hơn những giọt lệ nến
bởi chúng không như sương khói chóng tàn
chúng biết đóng dấu nỗi đau lên mặt đất
Đấy là thú đau thương
được cấy trên cánh đồng khát vọng.

Anh chú thích cuộc đời anh bằng nỗi đam mê
không hề che giấu
không biết hóa trang
không mặc cả thiệt hơn
Thế mà chả ăn thua gì
trước sự trinh bạch của ngọn nến!

ĐỐI NGỌN ĐÈN KHUYA 

Bàn chân buồn vương sương ra đi
nghe thời gian chờ mong như khi
em còn trong ta thương yêu thầm thì

Thôi ta tìm về đêm xuân xa xưa
dòng sông hiền hòa sao rơi lưa thưa
con tim bồng bềnh sao tình bơ vơ

mình ta lang thang qua bao cơn mơ
chân thành mà chưa nên hình câu thơ
vòng đời hư hao ăn năn mơ hồ

ta thương bông hoa lên cành cây cao
nào hay đường trần vuông tròn ra sao
cô đơn thay cho kinh cầu xanh xao

ta không còn em ta quen màu đêm
ta ngồi bên song lòng không bình yên
ta đau hồn mình mưa rơi hồn nhiên

Thơ Võ Văn Luyến/ Nguyễn Văn Hòa đọc chọn


48. Thơ VĂN NGUYÊN LƯƠNG

NƠI TÔI SINH RA

Tôi mở mắt đón ánh sáng cuộc đời
Phía ngọn núi Đồi say nồng giấc ngủ
Dòng sông Thoa chảy dọc tiếng Quảng thiết tha

Hàng cau vẫy tay ngoài ngõ
Bầy chim sẻ ríu rít rủ nhau về làm tổ
Bóng dừa nghiêng nghiêng rơi tiếng chìa vôi

Mái tranh liêu xiêu,
Gió gảy đàn trong mây mù bão tố
Mẹ vào bếp dột mưa
Mắt đẫm sương ấm bùng ngọn lửa
Cha nhẻm đen cõng từng lọn củi
Bữa vỡ lòng tôi được nửa củ khoai

Tôi lớn khôn từ mồ hôi muối mặn của cha
Đi dọc biển đời từ nước mắt âm thầm của mẹ
Nước mắt mồ hôi sinh thành
Cộng lại dáng hình tôi...

Dòng sông Thoa như đời mẹ vẫn lặng lẽ tảo tần
Ngọn núi Đồi bóng cha che chắn con đường chông gai
Tôi vươn vai bước…

CÂU HỎI KHÔNG LỜI

Có những nỗi buồn,
Chôn sâu dưới cỏ,

Có những nỗi buồn,
Giấu dưới nụ cười
Tràn qua ánh mắt

Lạc vào cơn gió ngút hương
Mang mang bất tận...

Chiều nay,
Dừng chân nơi phố vắng
Không gian tắt nắng
Một phút lặng thinh

Ai mang tơ buộc loạn tim mình
Câu hỏi gửi trời xanh, biển lặng

Thanh âm vút lên lúc trầm lúc bổng
Rơi xuống hố thẳm khôn cùng…

Ai giải giùm ta
Câu hỏi không lời…


CHIẾC BÓNG

Người đàn ông đi về phía đêm
Trong vô thức
Tìm một thứ xa xăm gì đó
Vấp chiếc vỏ ốc màu xanh nhạt
Rơi xuống ngàn sao
Bật ra tiếng nấc nghẹn...
Thương tâm!
Chiếc bóng tan dần vào hố đen tĩnh mịch...
Nơi bãi cỏ,
Lũ côn trùng bỗng thét lên rồi im bặt
Chỉ còn tiếng lá rơi xào xạc xa, gần
Gió đọc câu thần chú rùng rợn
Ẩn hiện hình một người con gái ngồi đếm sương rơi
Mái tóc xõa dài che khuất bầu hạnh phúc
Chốc chốc,
Con chim giật mình chim chíp
Nó vừa đánh rơi chiếc tổ
Ngủ nhờ trong chiếc lồng tiền kiếp
Nương vào sợi luân hồi
Nỉ non...
Không gian xa một vòng trái đất
Thời gian đủ để hai linh hồn mơ ngủ
Chìm trong biển đời trầm luân
Tôi chỉ mong
Người thiên hạ
                    tìm được những thứ cần tìm!

Thơ Văn Nguyên Lương/ Nguyễn Văn Hòa đọc chọn
/ Mời đọc tiếp Thơ Người Thơ Dương Thời 49-50/
VANDANBNN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét