THƠ BẠN THƠ 9
THƠ NGƯỜI THƠ VIỆT Ở NƯỚC NGOÀI
13. TÔN NỮ THU DUNG
(California – Mỹ)
TỰ TÌNH VỚI BIỂN
Người chẳng bao giờ hiểu được
Vì sao biển mãi thở dài
Hồn tôi ngàn con sóng vượt
Xôn xao bờ cát sớm mai.
Người chẳng bao giờ trở lại
Sân trường cỏ úa bâng khuâng
Chiều nay rơi vài cánh phượng
Mờ phai xóa dấu chân buồn.
Người nhắc tôi về chốn cũ
Tiếng sóng âm u thở dài
Vầng trăng nghẹn ngào nguyệt tận
Nghe mùa cổ tích tàn phai.
Góc phố sương nhòa tan, hợp
Đêm đêm biển hát u hoài
Những vì sao buồn mắt chớp
Hồn hoa thổn thức mây bay.
Và tôi suốt đời chẳng lẽ
Làm con còng gió cô đơn
Mãi mê se từng hạt cát
Gởi người như những vết thương.
Và tôi suốt đời chẳng lẽ
Làm con ốc nhỏ chơi rong
Mà ôm trong lòng tiếng sóng
Ôm trong lòng cả đại dương…
ÁO TÍM QUA ĐỒI
Trăng xưa rơi ngoài nội cỏ
Em xưa áo tím qua đồi
Hạ huyền đêm thơm mùi sữa
Hồ ly thấp thoáng liêu trai…
Trang kinh nhuốm màu cổ tích
Dòng thơ từ độ khuya rằm
Gởi người phương nào u tịch
Lời thầm có gọi trăm năm?
Chiêm bao mơ hồ khói nhớ
Âm u suốt cõi thăng trầm
Áo tím qua đồi thuở nọ
Ngàn thu lạnh giọt hồ cầm.
Trăng xưa rơi ngoài nội cỏ
Hiên xưa đợi tiếng chân người
Vườn xưa rung hoài chuông gió
Em xưa áo tím qua đồi!
NGƯỜI HOMELESS VÀ CON CHÓ NHỎ
Người Homeless ngồi dưới gầm cầu Golden West
Cười với mây và thả ngụm khói bay
Giấc mơ trưa nay? Tôi hỏi, gã cau mày:
“Một chiếc Hamburger, một lon bia thật lạnh.”
Rất hồn nhiên gã xòe bàn tay bụi bặm:
“Cô có thể cho tôi?”
Tôi lục lọi hoang mang trong sâu thẳm tiếng cười
Không hề nhuốm một nỗi niềm cay đắng
“Một căn nhà, một chiếc xe, một gia đình đầm ấm?”
“Ồ không, sao lại phải bận tâm với khoảnh khắc đó khi cuộc đời vốn ngắn”
Tôi chống tay nhìn vào đôi mắt gã âm u
Gã cũng nhìn tôi, nháy mắt gật gù:
“Cô là một Lady nhân hậu, cô tưởng mình là bà Thánh Thérésa?
Tôi, một kẻ lang thang không cửa không nhà
Nhưng tôi biết mình vô cùng hạnh phúc!
Và thấy cô, sao như sống trong tù ngục
Loay hoay tìm mà chẳng biết tìm chi!”
Tôi lại hoang mang lục lọi trong những câu nói lạ kỳ,
“Give me ten Dollars, Santa Thérésa, please!”
Tôi bật cười và vẫn mềm lòng như mọi khi…-Nheo mắt.
Đưa gã mười Dollars để gã đi uống bia và ăn fastfood.
Con chó nhỏ của gã nhìn tôi, vẫy đuôi cười , có lẽ nó cho rằng tôi là đồ ngốc…
Nhưng có hề chi! Tôi ( đôi khi) cũng ngốc nghếch kể gì!
Khá lâu sau tôi mới trở về
Dừng xe dưới gầm cầu Golden West
Gã Homeless phiêu dạt nơi nào không biết…
Tôi nhìn suốt con đường mòn vắng lặng
Gió tả tơi lay đôi bờ lau trắng.
Ngậm ngùi…
Giấc mơ trưa nay, tôi hỏi, gã đâu rồi?
Con chó nhỏ có đôi mắt biết cười có bên gã đến cùng trời cuối đất?
Bỗng nhiên tôi bật khóc
Tôi muôn đời thiếu nợ những đa đoan…
THƠ TÌNH THÁNG MƯỜI MỘT
Những ngày vui anh giấu tình trong túi
Quán rượu chiều không biết với ai say
Khuya khoắt lạnh, anh trở về lầm lũi
Lỗi tại em biền biêt
dáng xưa gầy.
Những ngày buồn anh giấu tình đâu nhỉ?
Lòng hoang mang và uất ức như mưa
Đêm u ám vẫn mịt mùng hoang tưởng
Lỗi tại em
thời ấy quá đong đưa.
Những ngày buồn, ngày vui, ngày lơ lững
Những đêm chờ, đêm vô vọng, đêm xưa
Nghiêng ly cạn…giả vờ như hờ hững
Sao vẫn nghe đau buốt buổi giao mùa.
Em -tiếng hát- hẫng rơi vào tuyệt vọng
Anh tìm gì, ngoài một chút xót xa
Em -nỗi nhớ- rơi theo tờ lá mỏng
Anh, cuối cùng
như mây gió bay qua.
Thơ Bạn Thơ 9/ Thơ Tôn Nữ Thu Dung
/ Mời đọc tie62p 14. Thơ Lâm Hảo Dũng ( Canada)/
VANDANBNN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét