Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2019

THƠ BẠN THƠ 9/ THƠ NGƯỜI THƠ VIỆT Ở NƯỚC NGOÀI / 72. Thơ KIỆT TẤN (Pháp)



THƠ BẠN THƠ 9/ THƠ NGƯỜI THƠ VIỆT Ở NƯỚC NGOÀI

72. Thơ KIỆT TẤN
(Pháp)


EM VỀ

Hạ vàng hạ vàng nắng

Chiều qua chiều qua mau
Đường quạnh đường quạnh vắng
Ngõ đón ngõ đón chào

Tà áo tà áo trắng

Vờn lao vờn lao xao
trời im trời im ắng
Én vù én vù cao

Đường hiu đường hiu gió
Lá xạc lá xạc xào
Gót son gót son nhỏ
Bước về bước về mau

Sông tĩnh sông tĩnh lặng
Dòng nao dòng nao nao
Chuông chùa chuông chùa vắng
Mưa rạt mưa rạt rào

Trúc thưa trúc thưa vắng

Gió thổi gió thổi ào

Đường không đường không nắng

Chiều nôn chiều nôn nao


Mây chìm mây chìm lặng

Trời mưa trời mưa rào

Giọt trĩu giọt trĩu nặng

Em về em về mau


Ngày phai ngày phai màu

Chiều xanh chiều xanh xao

Trời mưa trời mưa nặng

Em về em về mau


Trời mưa trời mưa nặng

Em về em về mau

Em về em về mau…



BIẾT BAO GIỜ


Khi hơi thở vàng về đậu lên màu đỏ

màu đỏ về đậu lên cây điệp

cây điệp về đậu lên ký ức

khi đó dù đang trên đường ra bến tàu

dù đang trên đường đến công sở

dù đang trên đường ra pháp trường

dù đang đặt chân lên bực đầu tiên của cầu thang ngoại tình

dù đang cử động trong bốn bề thời gian đặc cứng

cũng sẽ dừng lại

một bước

và nói thầm

đó là mùa hè

có biết không

có biết không

đó là mùa hè

và đừng hỏi tại sao

đừng hỏi tại sao con ve ca hát và con kiến tha mồi

vì giả thử tất cả những con ve đều tha mồi và tất cả những con kiến đều không chịu ca hát


Hãy nằm im

và đừng hỏi tại sao

hãy nằm im

và lắng nghe những vũng nước xanh lơ xôn xao trong đầu sóng lăn lóc hoài những hòn sỏi trong mỗi tế bào tươi

hãy nằm im

và lắng nghe mặt trời nồng nàn trên da phỏng

thân thể mỹ miều rực rỡ trên cát mịn

những đỉnh tròn rám nắng

đôi môi mặn rên khẽ

mê sảng gọi tình

bừng bừng sứa lửa

trong đêm


Hãy nằm im

và lắng nghe đêm rì rào mãi không thôi

lời tây ban cầm tự tình bên khung cửa khuất

loài hoá thạch sao bám riết hoài ghềnh đá trơn

và chiếc khăn choàng bỏ quên trên bãi muộn không bao giờ tìm thấy nữa


Hãy nằm im

và đừng hỏi

tại sao

đừng hỏi tại sao

những con ruồi say nắng

rụng cánh

nằm chết

trên bàn tay ấm áp

của mùa hè



DIANE BIS


một giờ khuya

gọi thầm tên em

dianediane

em hiển hiện lên với mọi nét ngu đần khùng khịu

anh nắm chặt ngày hôm nay

xé nát tìm tên em nào thấy

một ngư­ời con gái đêm qua nói với anh mùa

thu nào đâu chỉ có sự úa tàn

anh cư­ời đau đớn

c'est une chanson

qui nous ressemble

phải không em

trời ơi sao th­ượng đế không cho con yêu bằng

dạ dày để con đam mê đ­ược nhiều và tiêu

hóa dễ dàng hơn

tim anh làm bằng da thịt em

xác chết em dựng t­ường cô đơn chia cách

anh với niềm hạnh phúc

mà nào anh có biết đư­ợc hạnh phúc bao giờ


em khóc em cư­ời trong tay anh

vui nhỉ là ngày hôm nay

ngày hôm nay ngày hôm nay

phải rồi hãy nói đi em hãy nói những gì em

vừa nghĩ đến trong một thoáng hiện tại dù

sau đó hiện tại biến đi nhanh hơn ánh sáng

anh muốn kết liễu đời mình trong một ngõ

hẹp có những con mèo rách đuôi

khốn nạn chó má

em cư­ời ngoẻo đầu như­ ng­ười chết chẹt xe

quay tròn quay tròn

bụi bặm

chúa nói bụi bặm


Thơ Bạn Thơ 9/ Thơ Kiệt Tấn (Pháp)

/ Mời đọc tiếp 73. Thơ Phan Ni Tấn (Canada)/

VANDANBNN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét