SÁCH THƠ VƯỜN NĂM NHÀ,2
Phần văn bản Phùng Thành Chủng (2)
Phần văn bản Phùng Thành Chủng (2)
Nguyễn Nguyên Bảy, tự bút
THƯ VĂN CHƯƠNG GỬI PHÙNG THÀNH CHỦNG
Thân yêu bạn tôi, Phùng Thành Chủng,
Thưa Chủng, bây giờ hai từ Tự Sướng đã
mang một nghĩa khác, ý khác trong thời tại máy gì cũng gắn thêm chớp ảnh,
để tha hồ chớp, mình chớp cho mình, không cần mượn ai, kêu là Tự Sướng.
Còn thời Tự sướng của anh em mình là sướng viết được câu thơ tự cho là hay,
hoặc là, như Chủng, ngồi tủm tỉm một mình hoặc là như mình, nhẩy cẫng lên và
đọc vênh vang dưới mặt trời, kiểu gì, hai đứa cũng giống hai thằng khùng..Dông
dài thế, là bởi, đang đọc hai bài thơ mới của Chủng. Mình khoái bài Tự Trào
quá, khoái đến nỗi Tự Sướng minh họa bằng thơ của mình, mà mình Xẩm Chợ tự cho
là hay: / Soi mình vui cả mặt gương/ Tình yêu nhón một cánh chuồn chuồn
bay../ Soi gương mà vui cả mặt gương thì thật là chỉ có mình viết được
thôi, Chủng ơi. Mình tự trào tớ thế, còn Chủng Tự trào xán lạn bội phần, mình
thích lắm:
/Nghĩ mình còn trẻ/ Soi gương thấy già/
Lưỡng diện nhất thể/ Đó tớ, đây ta /Nghĩ
trẻ là trẻ/ Thấy già là già./ Hai thằng đồng tuế/ Nhìn nhau cười xòa./ Quá đã thưa Chủng. Thơ gồm tám câu,
nhưng thực ra chỉ là hai câu. Thơ gồm ba mươi hai chữ , thấy cả tiếng khóc
tiếng cười, trong khóc cười ấy thấy niềm tin yêu cuộc đời. / Đó Tớ, Đây
Ta / Nhìn nhau cười xòa/. 32 chữ rút lại chỉ còn 8 chữ, đầy một ma
trận đời lạc quan..Thơ thế không chuẩn còn thơ nào mới chuẩn? Tự sướng nói thêm
ngay, bài thứ hai của Chủng, bài Ngày Không Nhập Mộ, mình
đọc 5 lần, lập đi lập lại tù tì, gần như thuộc lòng, đến lần thứ năm mới vỡ ra,
mới hiểu được cái sâu thẳm, cái bi thương, cái ai oán, cái hy vọng trong từng
chữ ngắt thơ, không đều nhịp, như tiếng mõ tụng của người mới xuống tóc, tiếng
mõ gõ chưa chuyên..
/Một thiên di/ Ba trùng tang/ Không nhập
mộ!
/ Gà trắng/ Chó đen/ Kim/ Chỉ ngũ sắc/ Lá
đào.
/ Đàn ông bảy vía/ Đàn bà chín vía/ Phương
bùa trừ tà/ Vỏ ốc bò xuôi/....
/ Không trùng tang/ Chưa nhập mộ/ Đất nước
nhiều chục năm sau ngày thống nhất/ Máu chảy ruột mềm/ Nhức nhối thiên di./
Lòng gửi bi thương vào ba câu thơ huyền ảo
này đây: Đất nước nhiều chục năm sau ngày thống nhất/ Máu chảy ruột
mềm/ Nhức nhối thiên di./
Chủng thân mến, chẳng biết bạn có đồng ý
khi mình cho rằng: Hai bài thơ mình ví dẫn ở trên là đặc trưng, là hồn cốt, là
hương sắc của thương hiệu thơ Phùng Thành Chủng?
Phùng Thành Chủng bạn tôi.
Mình đã xưng hô với Chủng như thế từ khi
nào nhỉ? Có phải từ sau ngày Chủng nhờ mình khán (xem) Tử vi cho Chủng, cái lá
số mà Chủng bảo nó “ cứ mang mang sao ấy, cỏ không ra cỏ, hoa không ra hoa”,
thế là mình nhận lời khán..Khán rồi, chúng ta thành đôi bạn, thành đôi anh em.
Nhưng khán đó là khán cuộc đời, nay mình muốn dụng kinh dịch khán thơ của
Chủng. Chủng sinh 1950, tuổi Canh dần, hành mệnh Tùng bách mộc dương (Nhấn
mạnh: Khác tùng bách mộc âm, 1951), mộc cây tùng (thông) cao vút, thẳng tăm.
Thẳng tăm đến mức quên cả lời cha mẹ dặn có thẳng thì cũng thẳng như
lưỡi liềm, Chủng không muốn thế, cứ thẳng tăm, thẳng không chút vong veo,
không chút uốn mềm lụa là. Thơ vì thế cũng thẳng tăm. Thẳng là thẳng thắn, là
trung thực, là dương quang, là lòng nghĩ sao viết ra thế, không xuôi ngược mầu
mè, không giả trá..Thưa rằng, thẳng đó chính là bản chất của thơ hay gọi là lý
thuận, lý tử tế của thơ. Thơ hay dở thế nào khoan tính, nhưng thơ chân tình
tiếng lòng là tiêu chuẩn đầu tiên đáng để nghe, để đọc, để chia sẻ, để yêu
mến..
Viết được thứ thơ thẳng tăm là rất khó và
chỉ dành cho người có đức tin (sự tự tin bền chắc) mới viết được. Hành Tùng
bách mộc chứng rằng Trời Đất (hay cha mẹ) đã ban cho Phùng Thành Chủng đức tự
tin bền vững của tùng bách. Với Tùng bách mộc, nhân định là giữ cho đất tốt, đủ
nước, không cần dư thừa, vì sức rễ của tùng bách đủ mọc đến tận thẳm sâu nguồn
nước, để phát triển cao lớn, tuy nhiên cành lá xum xuê không dành cho hái lượm,
vì tùng bách không là cây có hoa thơm, trái ngọt. Nói vậy là nói bản chất của
hành Tùng bách mộc tàng ẩn ý nghĩa tính tình tính cách cao cả, bác ái, cao
thượng chữ nhân, chữ tín, chữ phúc. Cũng tàng ẩn ý nghĩ gia phong cốt cách cha
mẹ và nguồn cội của quê hương, của phúc phận mà đương số được thụ hưởng. (Dừng
lại chút..) Hình như có tiếng gọi đò của thơ Chủng.
GỌI ĐÒ
Đang dưng trời
bỗng đổ mưa
Đò vừa tới bến,
tôi vừa tới nơi
Một mình chỉ một
mình thôi
Đò không quay lại,
một..tôi lỡ đò
..Trách mình rồi
trách cơn mưa
Trách người sang
chỗ đứng chờ vội quên!
Tùng bách mộc Phùng Thành Chủng đã viết
thứ thơ thẳng tăm trong cục diện hỏa (môi trường) là thế tương sinh, nhưng là
sinh xuất, nên vất vả cực nhọc, sinh xuất phải vậy thôi, nên cần bằng lòng,
nhẫn chịu mà chinh phục cục diện, mà vượt lên cục diện, thì mới mong thành tựu.
Nội lực bản thân có dư đủ để khuất phục cục diện không? Đủ và dư thừa nội lực,
là bởi mộc Tùng bách cao lớn, chỉ phải nuôi dưỡng hỏa Lư ( hỏa lò nấu ăn, hỏa
lư thờ cúng), nên việc sinh xuất này nhiều cơ may phản sinh, ít cũng tương sinh,
nhiều thành sinh nhập mà thụ hưởng cát lợi chung cuộc..Tuy nhiên, để tới lúc
hưởng cát lợi chung cuộc Tùng bách mộc không khỏi cảnh cô đơn, một “cây thông
đứng giữa trời mà reo” (Nguyễn Công Trứ). Cô đơn là vậy, bổng lộc chức tước cơm
áo ru đưa cám dỗ là vậy, nhưng Tùng bách vẫn thẳng tăm, thơ lòng vẫn thẳng tăm
hát dưới trời xanh, vui cười cùng nắng gió bão giông. / Một mình chỉ
một mình thôi/ Đò không quay lại, một..tôi lỡ đò/. Phùng Thành Chủng không
than oán số phận, không dụng thơ khỏa lấp nỗi một mình (tự nguyện lựa chọn) của
mình. Vì thế, thơ Phùng Thành Chủng đang dần đạt tới một giọng điệu riêng, đáng
trân quí.
(Xin lỗi Chủng..) Mình nhắm mắt và như
nghe thấy những câu thơ như nói của Chủng thì thầm..
/ Tôi ăn sương
em/ thui giờ hoàng đạo/
/ Tôi sang đoạt em/ mù đêm hợp cẩn/
/ Tôi hành khất em/ tình mình thiên thu../
/ Tôi sang đoạt em/ mù đêm hợp cẩn/
/ Tôi hành khất em/ tình mình thiên thu../
(Tình thiên
thu)
Và Hương Ổi
/Chợt lòng đã thu/ mùa xa heo may../
/Về với ngày xưa/ tuổi chưa rụng rốn/
/Chín trong mong đợi/ trái ương đầu mùa/
/Thèm lại còn xanh/ thoáng như vô tình/
/ Tiếng chào mào gọi/ ổi thắp sáng cành/
/Trong hương thu chín/ tình vương vấn hồn/
/ Một thời xuân sắc/ hoa dành trái thơm../
/Chợt lòng đã thu/ mùa xa heo may../
/Về với ngày xưa/ tuổi chưa rụng rốn/
/Chín trong mong đợi/ trái ương đầu mùa/
/Thèm lại còn xanh/ thoáng như vô tình/
/ Tiếng chào mào gọi/ ổi thắp sáng cành/
/Trong hương thu chín/ tình vương vấn hồn/
/ Một thời xuân sắc/ hoa dành trái thơm../
Phùng Thành Chủng bạn tôi.
Tuổi Canh Dần (can, chi đều dương), là
thuận cách nam nhân, hiềm nỗi, cung mệnh cư Sửu, cung Thân cư Dậu, đều
âm, nên sức mạnh của dương nam triết giảm phần đáng kể. Vì thế nội lực dương
nam nếu tiết chế (che giấu) trong nhu thuận tâm thành của ứng xử, của giao
tiếp, của trang phục đời sống và ngôn ngữ, thì sự thành tựu mau mắn và vững
chắc hơn. Thật nhiều năng lực để trở thành văn nhân, thi sĩ hay nhà nghiên cứu
danh giá. Câu chiêm bốc cuối cùng có vẻ “không chuyên nghiệp” Chủng nhỉ? Ai
nhìn vào những thành tựu đạt được của Chủng trong lĩnh vực văn chương mà chẳng
nói được lời hoa cỏ ấy. Chín đầu sách, đúng nghĩa văn chương, cả văn xuôi lẫn
văn vần, từ sáng tác đến khảo cứu, phê bình..Mình gần như đã được đọc hết, đã
giới thiệu hẳn một file Thư Viện Phùng Thành Chủng trên Văn Đàn BNN, và mình
tin, bạn đọc nào đã đọc văn chương Phùng Thành Chủng hẳn sẽ đều tâm phục, khẩu
phục bút lực và sức lao động phi thường, chinh phục hoàn cảnh (đời sống riêng
tư), hướng thiện không ngừng của thơ và người thơ Phùng Thành Chủng.
Phùng Thành Chủng bạn tôi.
Tác phẩm văn chương đã xuất bản: Hai đầu
thương nhớ (thơ)/ Truyện ngụ ngôn./ Vọng núi (tập truyện ngắn)/ Truyện ở làng
(tập truyện ngắn)/ Gọi hồn (tập truyện ngắn)./ Ngụ ngôn mới (tục bổ)/ Sử học
với giáo dục (tạp bút, phê bình, biên khảo)/ Thành ngữ, tục ngữ, đồng dao, ca
dao và truyện tiếu lâm Việt Nam hiện đại (sưu tầm, biên soạn)/ Những cuốn sách,
những con mọt và... tôi (thơ)
Ngộ thật cho cái thời nay thế giới phẳng
lỳ, anh em gặp nhau hàng ngày trên mạng, thế mà chưa đã khúc tay nắm tay nhau,
ngồi chung mâm ẩm tửu và thăm hỏi nhau khúc gia đình cha mẹ vợ con..Đành cứ
khất lại hẹn. Mình kết thư văn chương này gửi Phùng Thành Chủng bằng thơ của
Chủng, thơ nói về cha và con, thay lời chúc khỏe cô ấy và giỏi ngoan các cháu.
CHA CON
Con ngồi nhổ tóc sâu cho bố
Chiều nghiêng dần
về phía hoàng hôn
Thời gian muối
tiêu theo số đếm
lại đang xanh từ
búp tay con..
BNN/ Sài Gòn,
tháng Sáu/2014
Thơ VƯỜN NĂM NHÀ, 2
Phần văn bản Phùng Thành Chủng/ 2/
Phần văn bản Phùng Thành Chủng/ 2/
VANDANBNN
1. NGÀY KHÔNG NHẬP MỘ
1. NGÀY KHÔNG NHẬP MỘ
Một thiên di
Ba trùng tang
Không nhập mộ!
Gà trắng
Chó đen
Kim
Chỉ ngũ sắc
Lá đào
Đàn ông bảy vía
Đàn bà chín vía
Phương bùa trừ tà
Vỏ ốc bò xuôi
… Không trùng tang
Vẫn chưa nhập mộ
Đất nước đã nhiều chục năm sau ngày thống nhất
Máu chảy ruột mềm
Nhức nhối thiên di!
2. DI HUẤN
Tổ tiên tôi
Nhiều người là khanh tướng công hầu
Nhưng cũng không ít người là giặc!
Văn thì dốt, võ thì dát
Không có chí làm quan
Không có gan làm giặc
Tôi
học
làm
thường dân!
3. LỠ
Gần trọn một đời
không bia rượu
mà say!
Phút chót cuộc
lỡ mềm môi
Chợt tỉnh …
4. LÊ ĐẠT
Lặc lè trên sa mạc chữ
dị ứng với những lối mòn
Ông đi tìm sự mất trật tự
cho một trật tự mới
Xếp mình vào hàng ngũ phu phen
những con người dưới đáy xã hội
phu đòn
phu mỏ
phu xe
phu khuân vác
phu đồn điền
phu lục lộ …
Trong lý lịch trích ngang
ông nhận mình là …phu chữ.
5. TÌNH THIÊN THU
Tôi ăn sương em
thui giờ hoàng đạo
Tôi sang đoạt em
mù đêm hợp cẩn
Tôi hành khất em
tình mình thiên thu …
6. TỰ TRÀO!
Nghĩ mình còn trẻ
Soi gương thấy già
Lưỡng diện nhất thể
Đó tớ, đây ta
Nghĩ trẻ là trẻ
Thấy già là già
Hai thằng đồng tuế
Nhìn nhau cười xòa
7. HƯƠNG ỔI
Chợt lòng đã thu
Mùa xa heo may …
Về với ngày xưa
tuổi chưa rụng rốn
Chín trong mong đợi
trái ương đầu mùa
Thèm lại còn xanh
thoáng như vô tình
Tiếng chào mào gọi
ổi thắp sáng cành
Trong hương thu chín
tình vương vấn hồn
Một thời xuân sắc
hoa dành trái thơm …
8. NHỮNG CUỐN SÁCH NHỮNG CON MỌT VÀ..TÔI
Giải thoát tôi khỏi thân phận nô lệ
nhưng cũng cấm vận tôi tiếp cận chân lý
Những con mọt sách vừa là đồng minh vừa là kẻ thù của tôi!
Nhằm tránh họa diệt chủng
những cuốn sách được bó lại thành từng bó
bằng những đoạn dây chằng hàng
Và đứng xếp lớp bên nhau
trông như những tên tù binh bị trói giật cánh khuỷu!
Với những cuốn sách
tôi vừa là vị cứu tính
vừa là một tên độc tài …
9. NHỮNG TỨ THƠ ĐÃ MẤT
Lục tìm trong ký ức
những tứ thơ vô tình đánh mất trên đường đi
Anh thất vọng quờ tay vào trang sách
chạm phải … mình trong lãng quên
Những điều trong anh ngỡ đã ngủ yên
khi gặp em
chợt thức
… Tình yêu gọi về tứ thơ đã mất
giúp anh tìm lại chính mình.
10. GỌI ĐÒ
Đang dưng trời bỗng đổ mưa
đò vừa rời bến, tôi … vừa tới nơi
Một mình chỉ một mình thôi
đò không quay lại, một … tôi lỡ đò!
…Trách mình rồi trách cơn mưa
trách người sang chỗ đứng chờ vội quên!
11. CÓ THỂ..
Que diêm
mang trong mình một nguồn năng lượng
Chiếc vỏ bao
có thể
là nhà giam
là cỗ áo quan
hoặc cầm tù
hoặc chôn sống
que diêm (!)
Có thể
cùng với thời gian
và
Sự ẩm thấp
biến que diêm trở thành vô dụng!
Nhưng
chiếc vỏ bao
có thể
Là … nơi que diêm được cháy hết mình …
12. HƯ DANH
Tôi mang trấu
vãi xuống cánh đồng
trấu không nảy mầm
vô tình nuôi cỏ!
Huyễn hoặc về một mùa gặt hái
mơ mình ăn cháo kê …
13. CHA CON
Con ngồi nhổ tóc sâu cho bố
chiều nghiêng dần về phía hoàng hôn
Thời gian muối tiêu theo số đếm
lại đang xanh từ búp tay con ..
14. ĐẤT!
(Kính tặng những người mẹ
không có hạnh phúc được làm vợ)
Có con chim bay qua vô tình gieo hạt
đất nhận về
cho cây lại sinh sôi …
Đất rạn vỡ buổi hạt mầm tách vỏ
Đất vắt kiệt mình những ngày nắng lửa
Chắt chiu mỡ màu con lũ đi qua
Đất nuôi cây lớn
Xin đừng hỏi từ đâu cây đến (!)
Đất có cây cây có đất
Đừng vô tình làm rơi trái chín
Đừng làm đau đất
Con chim ấy bay rồi
15. KHÔNG NHÀ!
Tôi định làm nhà
vật liệu ngổn ngang thừa mà hoá thiếu!
… Lúc đầu tính nhà tranh
sau tôi mơ nhà ngói
Các thứ mua về, giờ … hoá dở dang!
Tôi nằm trên đống vật liệu ngổn ngang
mà … không nhà ở!
16. VÔ NGÔN
Có con chim bay qua vô tình gieo hạt
đất nhận về
cho cây lại sinh sôi …
Đất rạn vỡ buổi hạt mầm tách vỏ
Đất vắt kiệt mình những ngày nắng lửa
Chắt chiu mỡ màu con lũ đi qua
Đất nuôi cây lớn
Xin đừng hỏi từ đâu cây đến (!)
Đất có cây cây có đất
Đừng vô tình làm rơi trái chín
Đừng làm đau đất
Con chim ấy bay rồi
15. KHÔNG NHÀ!
Tôi định làm nhà
vật liệu ngổn ngang thừa mà hoá thiếu!
… Lúc đầu tính nhà tranh
sau tôi mơ nhà ngói
Các thứ mua về, giờ … hoá dở dang!
Tôi nằm trên đống vật liệu ngổn ngang
mà … không nhà ở!
16. VÔ NGÔN
Mùa xuân có nói gì đâu
câu thơ đậm nhạt sắc mầu thời gian
Tan hoà vào cõi vô biên
hoá thân về với thiên nhiên không lời …
17. HÓA NHANG!
Tình ta cách trở đôi đường
nơi xa tôi vẫn khói hương phụng thờ
Bởi không học đến chữ chữ "ngờ"
Tôi vẫn tin em vẫn chờ vẫn … tôi
… Miếu em đã hết thiêng rồi
trên nền đất cũ tôi ngồi … hoá nhang!
18. BÀI THƠ CHƯA VIẾT
Nhởn nhơ tuổi học trò
bài văn không hết giờ!
Tuổi trẻ vô tư
đại lộ mộng mơ
đường ta rộng thênh thang tám thước(*)
Ổ gà tuổi bốn mươi
giật mình câu thơ xóc
đường dài xa lắc!
… Bài thơ chưa kịp viết
cuộc đời báo hết giờ!
(*) Thơ Tố Hữu
19. MẶT TRỜI, BÓNG VÀ.. TÔI
Mặt trời ở bên trái
bóng tôi đổ bên phải
Mặt trời ở bên phải
bóng tôi đổ bên trái
Mặt trời ở trước mặt
bóng lẽo đẽo theo tôi
Mặt trời ở sau lưng
tôi lẽo đẽo theo bóng!
… Bao nhiêu ngộ nhận
đi qua một thời
Buổi trưa cuộc đời
mặt trời đứng .. bóng
20. CHUYỆN LANG LIÊU
Giao thừa chạnh nhớ vua Hùng
bánh dầy mấy cặp, bánh chưng mấy đòn (?)
Trời tròn … chẳng biết có tròn (?)
không vuông, đất vẫn cứ vuông với đời!
21. THỜI GIAN BỐN MÙA, THỜI GIAN TÌNH YÊU
Gió đuổi nhau suốt ngày
chim vui đùa trong nắng
Mơ hồ như đâu đây
mùa hè về – buổi sáng
…Bỗng một ngày nhạt nắng
thưa vắng tiếng sáo diều
Gió rải đồng thoáng đãng
thu đã sang – buổi chiều
Để cho trời chóng tối
ngày hầu như ngắn hơn
Chim đi tìm xứ ấm
mùa đông về - hoàng hôn
Những chồi non lấm tấm
một sớm mai … bất ngờ
Chỉ những ai thức đón …
biết xuân sang – giao thừa
… Khoảng bốn mùa chuyển tiếp
như thời gian trong ngày
Khoảng … tình yêu chuyển tiếp
thế nào … em có hay?
22. LỜI TRANG VIẾT
Từ có anh
em trở thành trang viết
Em cứ nghĩ đời em sẽ khác
anh cũng nghĩ rằng em hạnh phúc (!)
Nào ngờ bao đêm thao thức chờ anh
để đến hôm nay em thành giấy lộn!
Tình bao năm trời bỗng chốc lìa xa
Giá để cho em được là giấy trắng …
23. HAI ĐẦU THƯƠNG NHỚ
(Cho Hiền và hai con Công, Hương)
Giờ này em đã ngủ chưa
anh nằm, thức, đón giao thừa nhớ em
Để lòng thổn thức trong đêm
anh bay về đến kề bên em ngồi
Xuân sao buồn thế em ơi
hay em đang cũng bồi hồi nhớ anh?
Có đi chợ tết mua tranh
Công, Hương ơi! Ngủ ngon lành đấy con?
Chơi ngoan để mẹ đừng buồn
nhớ thương bố lại nhớ thương hơn nhiều
Dồn cho con nhé em yêu
tình thương anh mỗi sớm chiều vắng anh
Bao giờ cho hết chiến tranh
để em yên giấc mộng lành ngày xuân
Anh về mâm tết quây quần
con vui áo mới trước sân nô đùa …
Đầu kia em đã ngủ chưa
có còn thức đón giao thừa với anh …
24. NHỮNG TẤM GƯƠNG
Trong từng trải đời cha
trong khổ đau đời mẹ
Con ngước trông Thái Sơn
con nhìn soi đáy bể
Ba mươi tuổi đời con
vẫn chỉ là đứa trẻ
Thủy chung và nghiêm khắc
sâu sắc nghĩa tương tri
Khuôn mặt tôi trung thực
trong tấm gương bạn bè
Anh soi vào mắt em
vẫn buổi đầu gặp gỡ
như bỡ ngỡ đầu tiên
Thời gian vẫn vẹn nguyên
trong … tình em muôn thuở …
25. THƠ VÀ EM
Anh có thơ nguyện cầu
sau mỗi lần hụt hẫng
Và mỗi khi yếu đau
anh có em săn sóc.
Giúp anh được cân bằng
thơ và em – hai nửa
Mất một thơ, hoặc em
anh không là anh nữa!
Anh ví thơ như đạo
khi đùa em là đời
(đời cho anh gần đạo
có đạo thêm yêu đời)
Anh có hai người chị
anh có hai bạn hiền
anh có hai bác sĩ
một thơ và .. một em
Lại thấy mình giàu có
lại tràn đầy yêu tin
lại thấy mình hạnh phúc
khi còn thơ, còn … em!
26. THƠ ĐỀ!
Phó mặc cho may rủi
nếu không cháy túi
suốt đời anh là kẻ ăn theo …
Không tìm ra quy luật của vòng quay
ngây thơ đi tìm những con số đẹp.
27. BÀI THƠ CÂM
Trên trang in
không ai nghe
bài thơ nói!
Xin được
trên trang viết
bài thơ câm …
28. DÓ
Hoá thân vào dó
về cõi vô thường
cây ai thương tích
cho đời trầm hương …
29. NGHỊCH CẢNH
Người con gái gầy gò
đẩy chiếc xe dọc phố
Ngồi trên là người bố
đã bị chiến tranh cướp mất đôi chân …
Người lính ấy
trước đây
hẳn đã từng mơ ước
Ngày trở về
đẩy xe cho … con!
30. NGOẠI TÌNH
Sao em không nói với tôi
một câu, chỉ một câu thôi, nhẹ nhàng …
Để tôi … dù có ngỡ ngàng
vui lòng, tôi sẽ chẳng ràng buộc em
Phải chăng một phút yếu mềm
để em sa ngã kiếm tìm ngoài tôi
Hay là… chỉ dối lừa thôi
Bây giờ sự đã mười mươi bây giờ …
Liệu người ta có ngây thơ
Và em …
liệu có dại khờ mình tôi?
31. HOA BÁO VŨ
Báo vũ nở trong mưa
ong bướm đâu bây giờ!
Không một người lại qua
ai biết hương sắc hoa!
Khi báo vũ tàn lụi
là ngày mai nắng lên
Một đời hoa ngắn ngủi
mà cuộc đời lãng quên …
32. EM ?
Em ngày xưa
em bây giờ
em chưa có chồng
em là người vợ
Em là ai?
tôi chẳng nhận ra!
… Có phải tình yêu
giúp em xóa đi bao nhiêu khuyết tật
hay … dối lừa tôi
em cố tình che lấp?
Đâu là sự thật
em không hề yêu tôi?
hay … đến hôm nay
tình yêu đã chết?
Em ngày xưa
em bây giờ
hai con người có cùng khuôn mặt
Em là ai?!
33. NÓI VỚI ANH
Những khi xa nhau
bát cơm, miếng nước
Em biết làm sao
lo cho anh được.
… Nếu đói anh ăn
tìm loài thảo mộc
Nhớ lựa trái lành
đừng lầm trái độc
Nếu khát anh uống
tìm nơi nước ngọt
Chọn lấy dòng trong
tránh xa dòng đục …
Còn như quá vui
(đời bao đam mê)
Nhớ em đang đợi
đừng quên đường về …
34. TẠ TỘI VỚI BẠN ĐỜI
Không được là đồ cổ
để em thành tỷ phú
Cũng không là giả cổ
cho em được trưng bày!
Mình em vất vả
đời thường bon chen
không người chia sẻ
gánh nặng, đường trơn!
Anh là đồ dởm
để em thiệt thòi
Thì anh bên lở
cậy em bên bồi!
Tình ơi
Sông ơi …
35. LÊN CHÙA
Người đời bảo:
chỉ một phút yếu lòng
em để ngọn lửa dục vọng thiêu đốt …
Chiêu tuyết cho em những năm dài chờ đợi
Đêm tân hôn
tôi đội bình tro đựng hài cốt em
lên chùa.
Vườn Năm Nhà,2 / Phần văn bản Phùng Thành Chủng
Tác giả gửi bài/ Nguyễn Nguyên Bảy, đọc chọn, giới thiệu
VANDANBNN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét