Thứ Ba, 5 tháng 9, 2017

VƯỜN NĂM NHÀ, 3 / Thơ TRẦN NHƯƠNG/ 11-15/


VƯỜN NĂM NHÀ, 3 
Thơ 
TRẦN NHƯƠNG/ 11-15/


11. 
TRƯỚC NHÀ THỜ TRINH NỮ

Nhà thờ Trinh nữ kiêu sa
Vòm cong đôi ngọn một tòa thiên nhiên
Chuông chiều vắt nửa sang đêm
Bạch dương ngơ ngẩn bỏ quên nắng vàng
Cuồng say nhịp trống Di gan
Và Anh như cốc rượu tràn...
Và Em...

Matxcơva, 1994
(Tập sắc màu và con chữ)


12.LÀNG SỎI

Làng Sỏi của ta lộp độp cơn mưa vườn cọ
Cổng đá ong xóm Sộp xóm Rèo
Cây gạo trước đình
mang lửa từ trời xuống thắp
Chằm sen hương ướp khắp làng.

Làng Sỏi đầu gối núi Hùng đất Tổ
Chân khoả nước sông Thao lựng đỏ
Giặc Cờ đen, luỹ tre thành luỹ thép
Dân rải cuội khắp đường
Giặc bước lên đổ gục
Đá bay vèo như có súng thần công.

Làng Sỏi một thuở
''Xuân Lũng lắm ổi Xuân Lũng ương
Thạch Sơn lắm đá Thạch Sơn sỏi"
Bom Pháp dội lại bom Mỹ dội

Làng cháy mấy lần thân cọ đứt ngang lưng.
Nước giếng Giảng vẫn trong
Sắn Hóc Vai vẫn ngọt
Ngược chợ Bờ tấp nập bến sông Thao.

Làng Sỏi bao thời tao loạn
Sân đình hoa gạo rụng như mưa
Chú tôi gục xuống đầm sen hoa vẫn còn mầu đỏ
Bố tôi đọc câu ''bách nhẫn'' khi cùm xiết đôi chân
Tuổi thơ tôi rau sắn muối chua
Sống nhờ con cua Tứ Xã...

Làng Sỏi như quen như lạ
Sân chùa vắng tiếng nam mô...
Bảy ngày ta ra đời nhà bốc cháy
Mẹ ăn gạo than sữa chẳng chịu về
Ta như cái giẻ vắt vai bú nhờ hàng xóm
Núm rau chôn xuống sỏi
Nuôi lớn ta thành người.

Làng Sỏi với đồng Khống, đồng Quài
Trâu nhà nàng sừng khoằm, trâu nhà ta sừng choãi
Chiều chăn trâu bìa rừng cánh bãi
Hoa sim đồi tím suốt tuổi thơ ngây.

Làng Sỏi, ta đi lang bạt đó đây
Vẫn nhớ bước chân sỏi cười khúc khích
Làng Sỏi làm nên cổ tích
Cho ta trong trẻo bây giờ...

Đại Lải 8-2001


13.CHỚM THU

Đành hanh cái nắng chớm thu
Nửa như nhớ Hạ nửa như giận mình
Gặp Thu cũng muốn ngoại tình
Lại e sen muộn đầu đình ngóng trông
Cốm xanh vương vít trái hồng
Xóm bên người ấy lấy chồng phố xa
Chớm thu nắng đổ về già
Bao nhiêu mắt mở vườn na dậy thì...

Đại Lải 14-8-2001


14.LỜI NGƯỜI Ở NÚI

Thì ra chúng mày cũng khổ
Đi đâu phụ thuộc vào xe
Điện thoại đắt lưng í ới
Khi buồn chỉ hát ô kê

Được cái lĩnh lương hàng tháng
Tiền kho hạn úng nỗi gì
Họp hành nhiều khi láng cháng
Chỉ nhanh nhảu nhận phong bì...

Nhà cửa nghênh ngang đến sợ
Xây chi cho tổ quét nhà
Tao tưởng mày hai ba vợ
Ô Sin như ngọc như ngà...

Thì ra chúng mày cũng khổ
Tiện nghi trói buộc mất rồi
Dài cổ ra ngoài cửa sổ
May ra mới thấy ông Trời
Nhớ hồi với tao trên núi
Mày cười mày hát vui ghê
Cái hôm bắt được con dúi
Rượu ngô cả lũ say nhè

Chúng mày giầu ngang chúa đất
Mà sao như chuột bị hun
Trong đầu đang có sới vật
Ra dáng thế mà hay run

Chúng mày đủ đầy quá thể
Còn lâu mới sướng bằng tao
Mèn mén, con chồn, con rế
Rượu vò uống với trăng sao

Hay là mày lên với núi?
Đã lâu chưa gặp bà con
Lòng mày lâng lâng gió thổi
Thắng cố lạ mồm càng ngon

Nói thôi, chắc mày chẳng dám
Mày như giữa đám dây rừng
Ngày mai tao về với bản
Ở phố đau giần sống lưng...!

Đại Lải 15-8-2001


15.VỪA ĐỦ

Em vừa đủ để anh khao khát
Vừa đủ làm cho anh thật là anh
Trời chớm thu vừa đủ nét xanh
Quả chua ấy cũng vừa đủ ngọt.

Em vừa đủ để qua thời non nớt
Nét thục hiền vừa đủ chút đành hanh
Trong vững bền vừa đủ sự mong manh
Trong đằm thắm vừa đủ lòng nghi kỵ.

Em đàn bà vừa đủ men thi sĩ
Em trang đài vừa đủ nét chân quê
Thích cộng vào vừa đủ biết đem chia
Lòng ngay thẳng vừa đủ mưu che đậy.
Em già dặn vừa đủ điều non bấy
Em tươi vui vừa đủ nét ưu phiền
Em lạnh lùng vừa đủ để thôi miên
Em gìn giữ vừa đủ lòng nổi loạn

Anh khao khát với trái tim lãng mạn
Mong suốt đời vừa đủ để yêu em...

8-2001

/ Mời đọc tiếp 16-20/
VƯỜN NĂN NHÀ 3/ Thơ TRẦN NHƯƠNG
VANDANBNN


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét