Thứ Tư, 6 tháng 9, 2017

VƯỜN NĂM NHÀ, 3 / Thơ TRẦN NHƯƠNG / 21-25/



VƯỜN NĂM NHÀ 3
Thơ TRẦN NHƯƠNG / 21-25/ 

21.
CHẲNG CÓ GÌ QUAN TRỌNG

Những cuốn sách một thời như sấm trạng
Giờ bán cân bà đồng nát mua về
Những quy phạm một thời như thước ngọc
Thành vết hằn ghi dấu sự ngô nghê.

Dòng sông Đà hùng dũng nhường kia
Giờ ngăn đập sông luồn qua cửa cống
Biển Vũng Tàu cứ tưởng mình dài rộng
Dàn khoan dầu biển hoá mảnh ao quê.

Người quan trọng một thời bao thuộc hạ
Giờ vẩn vơ đợi khách chẳng ai thăm
Em hoa hậu đẹp như nhành lửa ấm
Bếp thời gian để lại chút than hoa!

Em của anh ơi, chẳng gì là quan trọng
Đến tình yêu cũng có thể già
Ta hãy sống vô tư như trẻ nhỏ
Sáng xuân này lối ngõ nở đầy hoa...

Đại Lải 12-11-2002


22.
GHI TRƯỚC CÂY SI ĐẠI LẢI 

Cây si trồng trong chậu đất nung
Cái chậu cổ rêu phong mờ nét khắc
Có một ngày rễ cày xuống đất
Khát khao này bó buộc đã bao năm.

Chậu đất nung khuôn phép giam cầm
Không cưỡng nổi cây si thời sung sức
Chậu già cỗi lộ ra vết nứt
Rễ si ùa tìm đất mới mênh mông.

Lộc si xanh ngan ngát suốt mùa đông
Gió đố kỵ mang rét về vùi dập
Si lim rim bình tâm như bất chấp
Lũ chim ri tíu tít nhảy trên cành...!

Đại Lải sáng 29-11-2002


23. CHỊ TÔI VỀ NÚI
Nhớ chị gái T.T.Â

Chị tôi tám mươi tuổi tròn
Theo con vào đất Sài Gòn kiếm ăn
 Áo nâu, chân đất, vấn khăn
Người quê thẳng tính nói năng suốt ngày
 Ở phố rấm rứt chân ta
Dạy con mắng cháu tiếng cay, lời nồng
Tinh mơ quên buổi ra đồng
Tìm cày, tìm cuốc lung tung mấy tầng
Nào lo điện thoại chuông rung
Lo tiền điện nước sao tăng quá trời
Tiêu pha tiền triệu như chơi
Túi con mẹ xót nặng lời kêu ca
Xa quê quanh quẩn trong nhà
Miếng trầu hàng xóm hóa ra lại thèm
Giận con giận cháu đôi phen
Lên tầu ra Bắc chơi liền cả năm
Bà con họ mạc đi thăm
Bới ra bao việc phăm phăm chị làm
Tuổi già khi Bắc khi Nam
Thương thay cánh vạc vẫn giang mỏng trời!

Năm rồi chị mới ra chơi
Ngờ đâu lần cuối chị tôi về làng
Chị tôi như bếp sắp tàn
Người mang trọng bệnh ruột gan héo dần
Kiếp người ai chả một lần
Con tầu ra Bắc bánh lăn ngập ngừng
Khải Xuân nơi ấy quê chồng
Cháu con đón chị rưng rưng đầy nhà
Vẫn là núi Thắm đây mà
Ngòi Lao vẫn chảy như là ngày xưa
Làng Ngai một thuở muối dưa
Đạp chè chân nẻ, dọc chua xót lòng
Bây giờ thôi kiếp long đong
Chị về với núi bao vòng tay ôm
Đất rừng đỏ thắm như son
 Ngủ đi thôi, chị, nước non quê mình!

Đại Lải 11-10-2002


24.
ANH BỎ EM VÀO CÂU HÁT

Người bán rau bỏ sâu vào
chợ thành rau sạch
Người nấu rượu bỏ đạm vào
cho thành rượu ngon
Người bán hoa quả bỏ điôxin vào
cho hoa quả tươi
Người quá lứa bỏ silicôn vào
 để thành người trẻ
Người đểu cáng bỏ nụ cười vào
 cho thành người thánh thiện
Người trọng bệnh bỏ tư tưởng vào
mong trở thành tráng kiện
 Anh bỏ vào em câu hát
Chúng mình cùng ngân nga...

 Hà Nội 25-5-2004


25.
GHI TRƯỚC CỬA ĐÌNH

Vĩ nhân cứ để vĩ nhân
Đình kia ít lễ thì thần mới thiêng
Hay gì hương khói triền miên
Tụng ca quá thể càng thêm bẽ bàng
Đã lên đến bậc thành hoàng
Hiển linh cả xã cả làng tôn vinh
Cần gì rước sách linh đình
Cần gì trước tác tụng kinh sớm chiều
Cây cao khổ nỗi dây leo
Hồ trong khổ nỗi vì bèo vì rêu
Thành hoàng bao kẻ ăn theo
Thương dân đóng góp bao nhiêu cho vừa...

Hà Nội 27-5-2004

/ Mời đọc tiếp 26-30/
VƯỜN NĂM NHÀ 3/ Thơ TRẦN NHƯƠNG
VANDANBNN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét