Thứ Năm, 19 tháng 10, 2017

THƠ BẠN THƠ, 7 THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI / Thơ Hoài Huyền Thanh


THƠ BẠN THƠ
THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI 
/40 tác giả xếp theo ABC/
/1. Phan Bá Ất/ 2. Nguyễn Bàng/ 3. Tuyết Băng/ 4. Nguyễn An Bình/ 5. Bảo Bình/ 6. Triều Châu/ 7. Đồng Thị Chúc/ 8. Trần Văn Cường/ 9. Thanh Duy/ 10. Nguyễn Ngọc Đặng/ 11. Dương Xuân Định/ 12. Lê Đức Đồng/ 13. Nguyễn Thị Thu Hà/ 14. Lưu Trọng Hải/ 15. Nhật Hồng/ 16. Trần Thị Ngọc Hồng/ 17. Trần Ngọc Hường/ 18. Vũ Thạch Long/ 19. Nguyễn Đăng Luận/ 20. Lê Mai/ 21. Trần Nhã My/ 22. Vũ Hoàng Nam/ 23. Khổng Vĩnh Nguyên/ 24. Thy Nguyên/ 25. Minh Nguyệt/ 26. Nguyễn Hữu Nhân/ 27. Phan Lạc Nhân/ 28. Trương Kỉnh Nhơn/ 29. Vũ Thụy Nhung/ 30. Dương Thành Phát/ 31. Mai Phong/ 32. Nguyễn Hữu Phú/ 33. Thạch Sene/ 34. Bùi Thị Sơn/ 35. Nguyễn Văn Tài/ 36. Trần Minh Tạo/ 37. Hoàng Anh Tâm/ 38. Trần Tâm/ 39. Nguyễn Duy Tẩm/ 40. Nghiêm Quốc Thanh/ 41. Hoài Huyền Thanh/ 42. Nguyễn Anh Thuấn/ 43. Trần Văn Thuyên/ 44. Nguyễn Ngọc Thúy/ 45. Ngọc Tình/ 46. Nguyễn Thanh Toàn/ 47. Quách Thanh Toàn/ 48. Lê Nhật Triết/ 49. Trần Trung/ 50. Trần Thanh Tuấn/ 51. Vũ Tuấn/ 52. Nguyễn Thanh Tuyền/ 53. Nguyễn Tuyển/ 54. Nguyễn Ngọc Tuyết/ 55. Đàm Chu Văn/ 56. Huỳnh Thị Ngọc Yến.




41. Thơ HOÀI HUYỀN THANH

BIẾT KHÔNG…KHÔNG BIẾT

Biết không thể
Sao lòng muốn thế
Để bây giờ
“Con cá biệt tăm”
Biết khó quên
Sao còn lần lữa
Ngày ngày qua
Nỗi nhớ dài thêm
Biết không nên
Sao còn nắn nót
Gửi tờ thư
Gió thả qua thềm

Biết hắt hiu
Sao không từ bỏ
Để ngậm ngùi
Trăng tỏ đèn lu
Biết mỏi mòn
Sao đang tâm buộc
Heo may về
Nắng đợi mưa trông
Biết không thật
Sao lòng chao chác
Mịt mù xa ..
Chiếc lá Diêu Bông.


NHỚ MỘT THỜI HOA NẮNG

Anh tìm em một thời hoa nắng
Em tìm anh trắng giấc mơ xưa
Ta tìm nhau tìm đến bao giờ
Trôi biền biệt thời  thơ mộng cũ

Em nhớ mãi sóng cù lao Ông Chưởng
Vòng  xe quay quay thương tiếng ai cười
Chợ Mới mãi trong lòng ta kỷ niệm
Long Điền buồn the thắt bước chân đi

Anh tìm em trên từng con phố nhỏ
Thăm hàng cau xanh thắm nắng quê nhà
Bao nhiêu năm em không về qua đó
Kỷ niệm vời vợi ngày một cách xa

Em tìm anh hanh hao đèn phố thị
Đại lộ Hòa Bình phượng đỏ rưng rưng
Góc phố thân quen mùa xưa chợt mất
Dấu yêu ơi! Em nhớ đến khôn cùng

Anh tìm em Lá Thu Phai thuở trước
Đan giấc mơ ấp ủ chuyện tương phùng
Gió muà  xưa hay lòng em sóng vỗ
Lá bàng bạc trôi… trời đất mông lung!


CÓ LẼ NÀO…

Có lẽ nào ngày mai không còn nữa
Trời thêm xa và đất lại thật gần
Có lẽ nào chốn trầm luân cõi tạm
Nẻo nào xa còn lưu luyến phân vân

Có lẽ nào từ mong manh sợi khói
Từng ngày qua đau đáu trái tim nhàu
Có lẽ nào con sông quê thuở ấy
Bàng bạc trôi viễn xứ chở niềm đau

Có lẽ nào hoàng hôn chênh chếch bóng
Nghiêng nghiêng đêm mộng mị đến đau lòng
Có lẽ nào lá vàng rơi thật khẽ
Mây biết buồn và sao cũng bâng khuâng

Có lẽ nào nắng tàn phai trước ngõ
Bóng trưa hè thảng thốt nén niềm đau
Có lẽ nào bài thơ tình dang dở
Gió ru hời hạt nắng  cũng xôn xao.


THƠ VIẾT CHO MỘT NGƯỜI

Thơ viết cho một người
Mưa lòng như sóng vỗ
Hạt nắng trốn phương nào
Mực tím màu thương nhớ!

Như cọng cỏ cuối trời
Nhớ loài chim bói cá
Biển thương buồn đến lạ

Hạt nước khóc dòng trôi!

Gió ngày cũ xa xôi
Mãi đi tìm bến đỗ
Cuốn mây về phương nớ
Ngẩn ngơ một góc trời!

Thơ viết cho một người
Sao đành lòng quên được
Bao cánh diều mơ ước
Thả nỗi buồn rơi rơi !

“Thuở ấy” có còn vui
Bên thềm xưa khắc khoải
Tháng ngày găm nỗi nhớ
Tờ lịch đau ngậm ngùi!

Tình Thơ còn treo mãi
Chút Nắng Hồng vương vương
Bên chiều tàn thu muộn
Hiu hắt một con đường!


…MỘT GÓC TRỜI RIÊNG

Qua nói Qua qua mà Qua không tới 
Nên con nước buồn lay lắt chao nghiêng
Bậu không muốn nhớ cũng thành nỗi nhớ 
Trằn trọc ba mươi năm …một góc trời riêng 

Bậu nói thương sao con sào kinh ngã bảy
Nước nông sâu nào ai biết bao giờ
Qua nhắn nhủ sao Bậu lo đến vậy
Thương đỏ lòng ai đâu lại làm ngơ!

Con Kinh Tẻ chẻ tình ta hai lối
Vàm Xáng Vịnh Tre buốt giá nhớ Vàm Nao
Chợ Mỹ Luông  muỗng ly đâu có thiếu 
Tách cà phê buồn thiếu muỗng dạ nao nao

Bao nhiêu năm bến bờ xa khuất ấy ! 
Có lần nào Qua nhớ miệt đồng bưng 
Cỏ lác đăm chiêu ngóng anh cò trắng  
Bậu chờ ai mà *thương vô cớ nhớ vô cùng *

Thơ Hoài Huyền Thanh/ Tác giả gửi bài

/ Mời đọc tiếp, thơ Nguyễn Anh Thuấn
THƠ BẠN THƠ 7
THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét