Thứ Ba, 24 tháng 10, 2017

THƠ BẠN THƠ, 7 THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI / Thơ Nguyễn Ngọc Tuyết


THƠ BẠN THƠ

THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI 
/40 tác giả xếp theo ABC/

/1. Phan Bá Ất/ 2. Nguyễn Bàng/ 3. Tuyết Băng/ 4. Nguyễn An Bình/ 5. Bảo Bình/ 6. Triều Châu/ 7. Đồng Thị Chúc/ 8. Trần Văn Cường/ 9. Thanh Duy/ 10. Nguyễn Ngọc Đặng/ 11. Dương Xuân Định/ 12. Lê Đức Đồng/ 13. Nguyễn Thị Thu Hà/ 14. Lưu Trọng Hải/ 15. Nhật Hồng/ 16. Trần Thị Ngọc Hồng/ 17. Trần Ngọc Hường/ 18. Vũ Thạch Long/ 19. Nguyễn Đăng Luận/ 20. Lê Mai/ 21. Trần Nhã My/ 22. Vũ Hoàng Nam/ 23. Khổng Vĩnh Nguyên/ 24. Thy Nguyên/ 25. Minh Nguyệt/ 26. Nguyễn Hữu Nhân/ 27. Phan Lạc Nhân/ 28. Trương Kỉnh Nhơn/ 29. Vũ Thụy Nhung/ 30. Dương Thành Phát/ 31. Mai Phong/ 32. Nguyễn Hữu Phú/ 33. Thạch Sene/ 34. Bùi Thị Sơn/ 35. Nguyễn Văn Tài/ 36. Trần Minh Tạo/ 37. Hoàng Anh Tâm/ 38. Trần Tâm/ 39. Nguyễn Duy Tẩm/ 40. Nghiêm Quốc Thanh/
 41. Hoài Huyền Thanh/ 42. Nguyễn Anh Thuấn/ 43. Trần Văn Thuyên/ 44. Nguyễn Ngọc Thúy/ 45. Ngọc Tình/ 46. Nguyễn Thanh Toàn/ 47. Quách Thanh Toàn/ 48. Lê Nhật Triết/ 49. Trần Trung/ 50. Trầm Thanh Tuấn/ 51. Vũ Tuấn/ 52. Nguyễn Thanh Tuyền/ 53. Nguyễn Tuyển/ 54. Nguyễn Ngọc Tuyết/ 55. Đàm Chu Văn/ 56. Huỳnh Thị Ngọc Yến.



Thơ NGUYỄN NGỌC TUYẾT

TRÔI MÃI MỘT DÒNG SÔNG 

Vẫn nghĩ về dòng sông
Như về nguồn nước mát
cổ họng khát khô ngày hè
cơn gió Lào lộng thổi
Ly nước đá bên đường như chiếc bóng
niềm vui
của người lữ hành sa mạc,
chập choạng đi theo ảo giác lọc lừa
một ốc đảo tìm hoài không thấy !

Vẫn nghĩ về dòng sông
Như thanh xuân mượt mà xanh biếc,
vầng trăng trên bến vắng
vô tình ngã ướt thân,
cho con sông ánh vàng ánh bạc
chảy hoài trong mắt ai
khép hờ bỡ  ngỡ
nụ hôn đầu đời
treo tim mình say đắm,
đầy một dòng sông trăng.
Chảy về đâu trăng ơi
Chảy về đâu tình ơi
Ta gọi ta tiếng đời đồng vọng
Như tiếng chim hoạ mi
Rót đầy đêm yêu dấu !

Vẫn nghĩ về dòng sông
Thương đám ghe xuồng tụ về từ mọi ngả,
họp chợ trên sông
những mạch máu hồng tươi roi rói,
Nghe nhịp bước từng mùa
Trôi dài sông nước,
những cam quýt ổi xoài
hương vị ngọt chua đầu lưỡi
trong đêm khuya sao nhớ một giọng hò,
mù xa năm tháng cũ.
Có phải câu hò đã trôi vào quên lãng
những “bậu” với “Mình” đã ngủ vùi trong trang sách cũ
như một tiếng đàn bầu
đã hững hờ xa lạ.
Lớp trẻ lớn lên mất hẳn những câu hò,

Không thấy được những nhịp chèo quẫy trăng tình tứ
“Thuyền ai đi trước,
cho tôi lướt tới cùng…”
Trời đất đã mông lung chuyện áo cơm bề bộn
Nên câu hò chỉ còn đọng trong tim !

Vẫn nghĩ về dòng sông
dải lụa quấn quanh đời mềm mại,
từng sợi buồn đan chặt sợi vui
nỗi riêng chung không dễ gì phân biệt,
như sắc vàng của hoa của nắng của lá của rừng…
“Ai đâu phân chất một mùi hương” *
Nên chỉ nặng lòng xao xuyến,
nặng lòng nhớ thương
cho giọt nước mắt âm thầm nhỏ xuống,
cho một lần ta tìm lại được ta
cuộn lòng theo sông nước
rì rào hoan ca…
Chảy về đâu sông ơi
Chảy về đâu tình ơi
Ôi dòng sông trôi mãi đến vô cùng !

* Thơ Xuân Diệu .


HÌNH NHƯ… 

Hình như trời rớt giọt mưa
Giật mình…À há…Mùa xưa lại về!
Nghe trong hơi nước mịt mờ
Hình như cây cỏ sởn sơ cựa mình
Hình như từ cõi lặng thinh
Rào  rào mưa đổ gọi tình thênh thang
Nhặt thưa từng giọt miên man
Gõ vào tim, thoắt ngỡ ngàng chơi vơi..
Hình như đã có một thời
Áo mưa trùm kín con người mộng mơ
Hình như mưa vẫn giăng tơ
Xa xôi ngày cũ bây giờ về đây.
Hình như đầm chút men say
Cơn mưa ngọt lịm chiều nay qua hồn.

Thơ Nguyễn Ngọc Tuyết/ Trúc Linh Lan đọc chọn

/ Mời đọc tiếp, thơ Đàm Chu Văn/
THƠ BẠN THƠ 7
THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét