Thứ Hai, 23 tháng 10, 2017

THƠ BẠN THƠ, 7 THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI / Thơ Trầm Thanh Tuấn, Vũ Tuấn


THƠ BẠN THƠ
THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI 
/40 tác giả xếp theo ABC/
/1. Phan Bá Ất/ 2. Nguyễn Bàng/ 3. Tuyết Băng/ 4. Nguyễn An Bình/ 5. Bảo Bình/ 6. Triều Châu/ 7. Đồng Thị Chúc/ 8. Trần Văn Cường/ 9. Thanh Duy/ 10. Nguyễn Ngọc Đặng/ 11. Dương Xuân Định/ 12. Lê Đức Đồng/ 13. Nguyễn Thị Thu Hà/ 14. Lưu Trọng Hải/ 15. Nhật Hồng/ 16. Trần Thị Ngọc Hồng/ 17. Trần Ngọc Hường/ 18. Vũ Thạch Long/ 19. Nguyễn Đăng Luận/ 20. Lê Mai/ 21. Trần Nhã My/ 22. Vũ Hoàng Nam/ 23. Khổng Vĩnh Nguyên/ 24. Thy Nguyên/ 25. Minh Nguyệt/ 26. Nguyễn Hữu Nhân/ 27. Phan Lạc Nhân/ 28. Trương Kỉnh Nhơn/ 29. Vũ Thụy Nhung/ 30. Dương Thành Phát/ 31. Mai Phong/ 32. Nguyễn Hữu Phú/ 33. Thạch Sene/ 34. Bùi Thị Sơn/ 35. Nguyễn Văn Tài/ 36. Trần Minh Tạo/ 37. Hoàng Anh Tâm/ 38. Trần Tâm/ 39. Nguyễn Duy Tẩm40. Nghiêm Quốc Thanh/ 41. Hoài Huyền Thanh/ 42. Nguyễn Anh Thuấn/ 43. Trần Văn Thuyên/ 44. Nguyễn Ngọc Thúy/ 45. Ngọc Tình/ 46. Nguyễn Thanh Toàn/ 47. Quách Thanh Toàn/ 48. Lê Nhật Triết/ 49. Trần Trung/ 50. Trầm Thanh Tuấn/ 51. Vũ Tuấn/ 52. Nguyễn Thanh Tuyền/ 53. Nguyễn Tuyển/ 54. Nguyễn Ngọc Tuyết/ 55. Đàm Chu Văn/ 56. Huỳnh Thị Ngọc Yến.


Thơ 
TRẦM THANH TUẤN

TAN


Em tan vào mưa,

Mưa giăng trắng xoá.
Em tan vào gió,
Gió khẽ lay nghiêng.
Em tan vào đêm,
Đêm thành huyền thoại.
Em tan vào anh,
Nồng nàn bối rối.
Hoa dại bên đường,
Cũng thành hoa cưới.


HOA ĐÃ TRẮNG MẤT RỒI


Bất giác nhìn xuống ngực

Hoa đã trắng mất rồi!

Rưng rưng...đời dâu bể,

Nhẹ nhàng đám mây trôi.


Con đường, con đường nhỏ 
Tuổi đôi mươi mẹ về.
Con đường, con đường nhỏ
Sao bây giờ xa xôi?

Giường xưa mẹ nằm bệnh,
Hơi ấm vẫn nồng nàn.
Con đau từng nhịp thở,
Bên đêm mùa xốn xang.

Gọi giấc mơ tuổi dại
Con học xa mẹ chờ
Gọi giấc mơ tuổi dại
Con thấy mình bơ vơ

Mẹ ơi mùa còn đẹp
Mẹ ơi mùa còn tơ
Mà mẹ vào nỗi nhớ
Khói bạc đầu con thơ.

Tân Hiệp ngày 15/03/2015


MÙA ĐÔNG VÀ CHỊ


Mủa đông gió. Đầy gió
Thấm ướt cả đồng chiều.
Sương dềnh dàng qua ngõ
Chim cất vào tiềng kêu

Chi tôi qua mùa đông
Bằng mái đầu chớm bạc
Giữa khuê phòng trăm năm
Những đêm dài gió hát

Chị tôi đem tuổi xanh
Thà trôi dòng Tan Vỡ
Dành em những hạt xuân
Gieo mùa vàng duyên nợ

Bên sông chị phơi áo
Chiếc áo tím một đời
...
Chồng em trong cơn ngủ
thảng thốt buồn chơi vơi..

 Thơ Trầm Thanh Tuấn/ Trúc Linh Lan đọc chọn



Thơ VŨ TUẤN


DỰ CẢM

Nhìn mắt em anh biết

Chiều nay trời lại mưa

Suối sông tràn thác lũ
Sao hồn anh khát mùa?

Em cuộn trong chăn ấm
Căn phòng sực nức hương
Như con mèo đỏng đảnh
Cách chi mà ãm bồng?

Đà Lạt lắm má hồng
Anh chỉ mê tĩnh lặng
Một chút hương cà phê
Lấp đầy bao trống vắng

Nhìn mắt em anh biết
Chiều nay trời không mưa
Đi em... mình xuống phố
Kẻo mùa thu đợi chờ !

Đà Lạt 9/2016


MỘT KÝ TỰ

Có thể,
em không còn
còn đợi anh
quán cà phê tình nhân
có thể
em không còn ở đó
khách sạn đồi thông kim
có thể cốc rượu vang không ấm nồng lần anh trở lại
có thể tình khúc Lang Bian không còn vó chân ngựa núi
có phải bắt đầu bằng nông nổi
nên kết thúc trong lạc lối ?
anh như thác
xé mình
len lỏi
kiếm tìm
một mỹ tự
tuyệt mù
từng làm đảo lộn trái đất này có ký hiệu  E.M

Đà Lạt 27/9/2016

Thơ Vũ Tuấn/ Trúc Linh Lan đọc chọn

/ Mời đọc tiếp, thơ Nguyễn Thanh Tuyền/

THƠ BẠN THƠ 7
THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét