THƠ BẠN THƠ
THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI
/40 tác giả xếp theo ABC/
/1. Phan Bá Ất/ 2. Nguyễn Bàng/ 3. Tuyết Băng/ 4. Nguyễn An Bình/ 5. Bảo Bình/ 6. Triều Châu/ 7. Đồng Thị Chúc/ 8. Trần Văn Cường/ 9. Thanh Duy/ 10. Nguyễn Ngọc Đặng/ 11. Dương Xuân Định/ 12. Lê Đức Đồng/ 13. Nguyễn Thị Thu Hà/ 14. Lưu Trọng Hải/ 15. Nhật Hồng/ 16. Trần Thị Ngọc Hồng/ 17. Trần Ngọc Hường/ 18. Vũ Thạch Long/ 19. Nguyễn Đăng Luận/ 20. Lê Mai/ 21. Trần Nhã My/ 22. Vũ Hoàng Nam/ 23. Khổng Vĩnh Nguyên/ 24. Thy Nguyên/ 25. Minh Nguyệt/ 26. Nguyễn Hữu Nhân/ 27. Phan Lạc Nhân/ 28. Trương Kỉnh Nhơn/ 29. Vũ Thụy Nhung/ 30. Dương Thành Phát/ 31. Mai Phong/ 32. Nguyễn Hữu Phú/ 33. Thạch Sene/ 34. Bùi Thị Sơn/ 35. Nguyễn Văn Tài/ 36. Trần Minh Tạo/ 37. Hoàng Anh Tâm/ 38. Trần Tâm/ 39. Nguyễn Duy Tẩm/ 40. Nghiêm Quốc Thanh/ 41. Hoài Huyền Thanh/ 42. Nguyễn Anh Thuấn/ 43. Trần Văn Thuyên/ 44. Nguyễn Ngọc Thúy/ 45. Ngọc Tình/ 46. Nguyễn Thanh Toàn/ 47. Quách Thanh Toàn/ 48. Lê Nhật Triết/ 49. Trần Trung/ 50. Trần Thanh Tuấn/ 51. Vũ Tuấn/ 52. Nguyễn Thanh Tuyền/ 53. Nguyễn Tuyển/ 54. Nguyễn Ngọc Tuyết/ 55. Đàm Chu Văn/ 56. Huỳnh Thị Ngọc Yến.
Thơ THẠCH SENE
MỘT NGÀY KHÔNG CÓ EM
Buổi sáng
Mở bừng mắt dậy
Không thấy bòng mặt trời
Mưa từ lúc nào giăng giăng thành phố
Nỗi nhớ nào trùng điệp bủa vây
Lũ chim không còn ca hát
Con đường không còn dấu chân em
Mặt cát phẳng lì vỡ tan nghìn bong bóng nổi
Em ơi, yêu dấu vẫn chưa nguôi
Buổi trưa
Không thể nào ngủ được
Ngồi buồn nghe mưa hát để mà mơ
Nhớ lại trưa nào rong hoang thành phố
Mắt em nhìn lóng lánh nắng ban trưa
Giờ nắng úa trên sân , mây ngủ muộn lưng trời
Em xa rồi chân anh không muốn bước
Nhớ lại trưa nào rong hoang thành phố
Mắt em nhìn lóng lánh nắng ban trưa
Giờ nắng úa trên sân , mây ngủ muộn lưng trời
Em xa rồi chân anh không muốn bước
Buổi chiều
Anh đến nơi làm việc
Dường như anh nghe thấy kỷ niệm
Trở về đầy ắp cả vùng trời
Dường như anh nghe tiếng gọi
Của người yêu giữa khung trời ẩm thấp
Anh thấy mình lạc lỏng chơi vơi
Buổi tối
Đến sớm hơn mọi ngày
Lũ côn trùng bắt đầu cho khúc nhạc buồn của nó
Âm thanh rỉ rả
Anh nằm yên lắng nghe âm thanh buồn bả đó
Lắng nghe tiếng gọi thổn thức của con tim
Đang nhớ em !
ĐÊM
Đêm nay,
Trong căn phòng cũ kỹ
Hắt lên tường.
Xô bóng tôi ngã dài
Đơn độc, lẻ loi
tôi ngồi đây
Đối diện với màn đêm
Lặng thinh lắng nghe tiếng động từ đường phố
Tiếng xào xạc của chị lao công quét rác trong đêm khuya
Tiếng côn trùng rỉ rã
Tiếng gió rít trong đêm
Và lắng nghe tiếng thở của chính mình
Đều đều
buồn bã
Cơn mưa buổi chiều làm cho đêm nay tối mịt
Không một vì sao
Đêm sâu thẳm và bao la
Con nước dâng cao
Chìm ngập
Bao nhà!
Tôi vẫn ngồi đây
Thành phố đã lắng xuống
Vẫn bao trùm một màu đen mù mịt
Trong đêm tối.
tôi thấy từ phía chân trời
Sáng lên con đường hạnh phúc
Những bàn tay,
Nắm lấy những bàn tay
Từ ước mơ của muôn vạn trái tim cùng nhịp!
Tháng 10/2016
Thơ Thạch Sene/ Trúc Linh
Lan đọc chọn
/ Mời đọc tiếp, thơ Bùi Thị Sơn/
THƠ BẠN THƠ 7
THƠ NGƯỜI THƠ ĐƯƠNG THỜI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét