THƠ
NGUYỄN NGUYÊN BẢY. SEATTLE EM VÀ TÔI
A.
THƠ VIẾT Ở SEATTLE
NHỮNG MÙA THU DU CA 2011-2014
C .NHẬT KÝ SEATTLE
Văn Vần
3.
CHÙA VIỆT Ở SEATTLE
Con trai tôi thường đến đây những lúc thương cha nhớ mẹ những lúc tâm hồn tròng trành những lúc không biết nên khóc hay nên hát
Chùa thấp von như chủa làng quê Việt. Thấp von không phải bởi rét mướt mà bởi chùa làng khiêm cung tu thân từ thanh nghèo bạch khổ. Chư Phật, chư Bồ tát, chư tăng tọa sát mái chùa, thắp nhang, tay người chạm tay Phật, Phật như bằng hữu, như người thân, như xóm láng giềng làng
Vườn chùa thanh tịch, cây chay trĩu những quả chay, phật thủ ngâu hoa nhắc nhở lời tịch diệt
Con đang cầu gì mà tay chắp ngực, mắt lời không chớp
Lạy Mẹ Quán Thế Âm, xin cho chúng con tam đại đồng đường. Lạy Chúa cứu thế, xin cho chúng con tam đại đồng đường. Lạy Thánh Ala, xin cho chúng con tam đại đồng đường
Con lạy thế bởi con không nhập đạo, con chỉ có đức tin, trong con linh thiêng Phật, linh thiêng Chúa hay linh thiêng Ala cũng chỉ một linh thiêng toàn năng cứu thế
Xin hãy cứu vớt cha con một đời bền gan ngộ huệ, không sân si, không thù oán, lòng chỉ nguyện sống đời tử tế
Xin hãy cứu vớt mẹ con, từ bể khổ được lên thuyền Bát Nhã, đức hy sinh dài sông cao núi, trọn đời vú sữa nuôi con
Xin hãy cứu vớt em con tay em chỉ vừa mới hái cầm hạnh phúc
Xin cứu giúp các con con, chúng đang là những bông thu trước mùa đông tuyết băng mưa đá
Riêng lẻ chúng con thật yếu đuối. Xin cho chúng con tam đại đồng đường. Ăn mày Phật, ăn mày Bồ tát, ăn mày chúng Tăng tam đại đồng đường trong ngôi chùa Việt nhỏ mà nội lực sinh tồn vạn đại, toàn năng cứu độ chúng sinh..
+
Trước một văn hóa lạ hoắc, một miệt rừng mênh mông, sông đã rộng còn thêm ao hồ khủng, những ngưởi Việt nhập cư đã không hơ hoảng hoang mang, không ngã lòng khiếp sợ, đã nhanh tay dựng ngôi chùaViệt xóm, Việt làng, Việt quê để gieo trồng hạt giống đức tin
Đức tin tam đại đồng đường, cây mọc ở đất nào cũng có gốc có thân có ngọn, cũng ra hoa kết trái, dẫu cóc ổi trần bì dâu da…dẫu nho thì cũng Phan Rang, táo nhỏ như bi cũng don don dầm đường Hà Nội
Chỉ riêng điều cầu xin tam đại đồng đường xum họp, cha và con đã khác biệt nguyện cầu, khác biệt nào trái tim cũng ngộp
Một hớp thơ cha: Ly hương ư? Tóc bà heo may. Lưng còng ngồi se sợi gió. Nhà cha dột ai lên rừng tìm tre nứa. Canh bờ rào mẹ nấu để ai ăn. Hoa dại dại tay ai cầm. Anh đi rồi ai tặng hoa em nhỉ? Kẻ chạy trốn bọc trăm trứng mẹ. Nở thành người được chăng?
Một hớp lời con: Nguyện cầu của cha ngược về quá khứ, mộng mơ trồng lại những cây cành đã chết. Nguyện cầu của con nhìn về tương lai. Con muốn các con của con được sống làm người
Bất đồng cha con hóa giải 16 năm chưa xong
Hèn chi đã gần bốn chục năm vết thương chiến tranh Bắc Nam vẫn còn rỉ máu
Hèn chi cầu xin của các con tôi mãi mãi chỉ là ước mơ xum họp một nhà, một nhà như tam đại đức tin trong ngôi chùa Việt.
Chùa thấp von như chùa làng quê ta. Thấp von không phải bởi rét mướt mà bởi chùa làng khiêm cung tu thân từ thanh nghèo bạch khổ. Chư Phật, chư Bồ tát, chư tăng tọa sát mái chùa, thắp nhang, tay người chạm tay Phật, Phật như bằng hữu, như người thân, như xóm láng giềng làng
+
Đấng toàn năng trong ngôi chùa Việt ở Seattle đã tiếp nhận nguyện cầu con sắp bầy cổ tích
Em gái con du học Bắc Kinh, thích yêu quê mẹ, thích yêu tranh thủy mặc, lá rụng về cội lòng chẳng chút mơ hồ phương tây
Vậy mà một người trai Mỹ, lon ton Bắc Kinh, gặp sét em gái con nhất quyết đòi thành chồng vợ.
Câu chuyện kết thúc có hậu theo sắp đặt của Đấng toàn năng em gái tôi về
Seattle theo nguyện vọng của tứ thân phụ mẫu, của anh trai chị dâu, của đích tôn Kít-Kát hội nhị đại đồng đường
Anh em đã xum vầy nhị đại, mà sao con vẫn chắp tay nguyện cầu.
Này con, Đấng toàn năng nghe chuông từ mọi phía, nghe nguyện cầu từ nhiều lòng, vô tư công bằng thuận lý, không ai có thể cưỡng bức nguyện cầu
Chúng ta đang có cây gia phả ba đời. Gốc cha mẹ nơi quê làng người Việt. Thân cành các con và hoa trái các con con xum xuê trên đất Mỹ. Một cây gia phả đang có. Một cây gia phả hiện thực.
Ngôi nhà của mẹ cha rộng cửa. Con cháu của ta phải biết rộng lòng. Năm nay, ngày này, bây giờ chẳng phải tam đại chúng ta đang đồng đường trong căn nhà của con? Trên sân ngôi chùa Việt tín ngưỡng của con?
Ước mơ có giới hạn là ước mơ hiện thực. Ước mơ không giới hạn là mơ ước viển vông. Nhìn cây tam đại đồng đường nhà ta xum họp cha mẹ dụi mắt ngỡ tưởng nằm mơ
Đấng toàn năng đang hỷ xả tươi cười
Tại sao con khóc? Đầy một sân chùa Việt trai gái trẻ già sao ai cũng khóc? Nước mắt chảy xuống Lake Washington hồng xanh trong veo. Đem theo hình bóng ngôi chùa Việt ở Seattle hồng xanh trong veo.
Nước mắt con tôi, tín ngưỡng con tôi, tam đại đồng đường tôi, những tam đại đồng đường người Việt tha hương như tôi…đang trôi về với cội nguồn.
Tháng bảy quê nhà đang mùa báo hiếu…
Seattle, 20/8/2011
VANDANBNN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét