Thứ Năm, 27 tháng 6, 2019

CHÉM GIÓ MUÔN MÀU 4./ PHẦN TÌNH THƠ BẠN THƠ / 9. GẶP LẠI CỔ TÍCH THỜI TRAI


Dự án sách TBT/VBV
Chém Gió Muôn Màu - Trọn Bộ 4 Tập
Đã Xb 1,2,3. Tập 4 khời Bt 2019, Xb 2020


CHÉM GIÓ MUÔN MÀU 4.
PHẦN TÌNH THƠ BẠN THƠ


9.
GẶP LẠI CỔ TÍCH THỜI TRAI


Bài Chém Gió này thể văn vần. Văn vần để trí tưởng mang mang, suy nghĩ tủm tỉm cười, thích thú mà châm chước cho những dở hơi tập làm người lớn, những thanh trong mộng mị, những nhất quỷ, nhì ma xanh vắt thuở ấu thanh và sau hết tìm sự đồng cảm văn chương với Chém Gió văn vần này. Tuy nhiên, bài Chém Gió này xuống dòng theo nhịp chấm phẩy cũng có thể coi là một bài thơ, bài thơ ngồ ngộ, đọc được, thưa bạn. 

Tìm đọc bài Chém Gió “ Trấn An Tuổi Chiều”, bạn gặp ba câu (thơ): / Ta cười bảo thơ, nếu ta là ta năm mươi năm cũ/ Thì dẫu cây si ấy chân dài đến vú/ Ta cũng cưa đổ/ . Sợ (hão) là bạn đọc chưa hiểu thấu cái hoang mang, cái ảo huyền, cái khiên mộc dụng trấn an tuổi chiếu, mà giải thích thêm ( giải thích thơ là điều kỵ, là điều ngốc nghếch của chơi thơ) bằng bài Chém Gió chép lại dưới đây. Đọc Chém Gió văn vần, nên đọc chậm, một mình. Mời đọc:

GẶP LẠI CỔ TÍCH THỜI TRAI

Tôi lôi cổ tích tôi thời trẻ trai / Ra khỏi mắt em/ Tuổi thời trai tôi gầy như mũi tên/ Nhanh như sóc qua triền đê cỏ lụa/ Mạnh vút vào cánh đồng ngô../ 


Mắt em quá bất ngờ / Thững thờ chân dảo theo/ Giận dỗi đứng bìa ao một trúc/ Trúc đứng một mình xinh ơi là xinh/
Tôi hái trộm ngô hai bắp/ Vun gió nướng thơm đồng chiều/ Theo hương ngô em đến / Tôi bồng trăng thơm/ Lau môi đôi mắt khóc/

Hãy trả thời trai anh vào mắt emEm không muốn thấy trăng già buông lời thở thanEm không muốn thấy nắng già mặt nhăn nheo cực nhọcEm muốn giữ mãi tình thời trai trẻ của anh../

Vâng lời tôi thả tuổi trai tôi vào lại mắt em/ Và tôi thấy từ trong nhắm nghiền say đắm ấy/ Trôi ra một dòng sông/ Trôi ra một phiến thuyền cỏ/ Trôi ra tôi thuở ấy nghệ danh Trương Chi/ Trôi ra em thuở ấy tên là xinh đẹp Mỵ Nương../

Cổ tích đưa tay đỡ trai gái xuống thuyền/ Dậy cho yêu / Và chỉ dậy có thế/ Chỉ có thế rồi tình ra biển/ Và giờ tình già về ngồi bến có hoa../

+
Bài Chém Gió này lập ngôn, dụng tứ không mới cũng không lạ, một típ với Trấn An Tuổi Chiều./ Ta cười bảo thơ, nếu ta là ta năm mươi năm cũ/ Thì dẫu cây si ấy chân dài đến vú/ Ta cũng cưa đổ/..

Tôi buộc dừng chém gió..


Váng động, lộng óc tiếng chiêng trống thanh la não bạt..cả tiếng khua tội, dọa tù của đôi ba Thi Vương nhặng xị: Cớ chi đem chuyện tán gái trấn an tuổi chiều?/ 


Bèn cười lớ phớ thành cười hân hoan rồi đáp: Ta U80 đã tuổi chiều chưa? Ta thơ tuổi chiều ta, được không? Tuổi chiều ta còn nắng chiều, nắng chiều ta đi chợ mua gà ác về hầm bổ, sắp về. Tuổi chiều ta còn hoàng hôn ấm đỏ gọi ta đi gánh nước sông Tương về cho tình tắm. Tuổi chiều ta ngồi chõng, uống trà, chờ trăng tắm. Trăng tắm rồi kìa. Non xanh. Trăng của tôi 71 hay là 17 nhỉ? Trăng lời môi thơm..


Thơ với tôi, vỡ lòng là tán gái, mở rộng hơn chút là tán tình, rộng hơn nữa là tán đời, hơn nữa là tán người..bó trong một chữ tán thơ, Thơ Là Thơ. Thế thôi..Trăng đang chờ tôi..


VANDANBNN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét